Logo
Trang chủ

Chương 38

Beriak đã quên mình và Yuri làm khi ấy làm thế nào từ một tư tưởng, dần dần thoát khỏi hiện thực, bắt đầu đi đến hủy diệt. Gã chỉ nhớ là cuối cùng bọn họ đã chọn bóp chết một kẻ lang thang bên đường quốc lộ. Thần kinh người đó hơi có vấn đề, toàn thân tỏa ra một mùi khó hình dung.

Bọn họ giết người đó như giết con chó, xả nội tạng, máu, da người, gia công thành cống phẩm theo như trên sách cổ, sau đó theo thầy cúng vào sâu trong dãy Himalaya.

Đó là một hẻm núi rất nhỏ, đáy hẻm núi có một cái đầm sâu đã khô cạn, có thể nhìn ra vào thời đầy nước, mực nước đầm rất cao, nhưng hiện giờ đã khô cạn, mà đáy đầm có một cái hố kỳ quái,

Hình dạng cái hố không phải hình tròn, mà giống như một cô gái lẳng lơ đang nhảy múa, rất trừu tượng, cũng rất hình tượng.

Thầy cúng nói với bọn họ, đây chính là nơi cúng tế Hắc Ám thiên nữ, cúng tế ở đây sẽ có thể khiến Hắc Ám thiên nữ xuất hiện đồng thời thoả mãn nguyện vọng của bọn họ – nếu bà hài lòng với vật tế.

Thầy cúng hoàn thành nghi thức vô cùng phức tạp trên miệng hố, Yuri hết sức chuyên chú, dùng máy quay phim ghi lại toàn bộ quá trình.

Xong nghi thức, bọn họ bỏ những phần thi thể người xuống hố, sau đó thầy cúng bảo hai người ngồi hai bên miệng hố, đến nửa đêm, một người sẽ đi vào trong hố, gặp nữ thần.

Bởi vì Hắc Ám thiên nữ chỉ sẽ chọn một người.

Bọn họ đợi bên miệng hố trong cái giá lạnh của buổi đêm ở Himalaya, còn máy quay vẫn tiếp tục ghi hình. Đến nửa đêm, Beriak đi vệ sinh xong quay lại, thì thấy Yuri đã đứng ở miệng hố.

“Sao thế?” Beriak hỏi anh ta: “Cậu nghe thấy tiếng gọi à?”

“Tôi muốn vào đó.” Yuri nói, anh ta kể với Beriak, vừa rồi mình đột nhiên nhìn thấy trong khe nứt kia có ít nhất bảy cánh tay hết sức khẳng khiu thò ra, dài hơn tay người thường rất nhiều.

Trên tay đó toàn là máu, móng tay cực dài, đều chỉ vào Yuri.

Beriak đi xem máy quay, lại phát hiện chẳng có gì cả, máy quay không hề ghi lại cảnh tượng mà Yuri nói.

Nhưng đến khi gã ngẩng đầu, thì phát hiện Yuri đã đi vào hố, thoắt cái mất tăm.

Beriak đi tới, dùng đèn pin chiếu vào hố, thì phát hiện bên trong là một vực sâu, đã không thấy được Yuri đáp xuống chỗ nào, người bình thường ngã xuống hố như vậy, chắc chắn sẽ chết.

Nhưng Beriak lại có một niềm tin kỳ lạ, lúc này gã đã hơi không phân rõ hiện thực và tự thuật tôn giáo, đầu gã hoàn toàn trống rỗng, chỉ ngồi xuống.

Gã chỉ đành tiếp tục đợi bên miệng hố, đợi suốt ba ngày trời.

Ngày thứ ba, trong lúc gã thất thần, đã thấy Yuri trần như nhộng dính đầy máu đứng bên miệng hố, tràn ngập ý cười khó hiểu, đồng thời cũng run lẩy bẩy. Gã vội vàng bước tới đưa quần áo cho Yuri, rồi hỏi anh ta: “Cậu nhìn thấy chưa?”

“Đâu đâu cũng thấy.” Yuri kể với Beriak, trong ánh mắt đã xuất hiện một sự điên cuồng gã khó lòng theo kịp: “Khắp nơi trong đó, đâu đâu cũng có.”

Beriak đương nhiên mù mờ, ban đầu gã tưởng rằng Hắc Ám thiên nữ không chỉ có một, mà là một quần thể. Nhưng sau đó Yuri chìm vào giấc ngủ dài, gã không nhận được câu trả lời.

Giấc ngủ này gần như hôn mê, Beriak chỉ đành chăm sóc anh ta, Yuri ngủ liền bảy ngày, ngoại trừ mấy lần thức dậy bài tiết và nạp nước, thời gian còn lại đều hoàn toàn ngủ say.

Sau đó bảy ngày, Yuri sốt cao tỉnh dậy, thầy cúng tới đón bọn họ, hai người rời khỏi nơi đó. Những ngày còn lại ở Nepal, Yuri viết quyển sách về thần bí học đầu tiên của mình, tên là “Con đường Hắc Ám thiên nữ”.

Trong đó miêu tả kỹ những hiểu biết của anh ta về hệ thống cổ thần, cùng sự việc sau khi anh ta vào trong hố.

Khái niệm cổ thần, chính là thần trong tôn giáo nguyên thủy được sinh ra vào thời đồ đá mới, hình dạng sau khi được nhân hóa lần đầu tiên, Yuri nói với Beriak, trong lúc người xưa tạo hình thần, không hề cố định như người hiện đại, cổ thần tồn tại với đủ mọi cách thức kỳ quái, dãy núi, mùi vị, âm thanh.

Mà Hắc Ám thiên nữ bọn họ cúng bái, tồn tại dưới dạng bóng tối, chính là bản thể của cái hố đó.

Yuri nói, hình dạng cái hố đó khiến cho bóng tối rất mất cân bằng, từ đó bóng tối sinh ra nữ thần.

Nội dung được viết trong quyển sách này, về cơ bản giống như chơi đồ gặp ảo giác.

Anh ta miêu tả một thứ bóng tối biết hoạt động, như ẩn như hiện, nhưng đích xác là nữ giới, anh ta có thể chắc chắn đối phương là nữ.

Đối phương luôn hỏi anh ta – không bằng ngôn ngữ, mà bằng một âm thanh trong đại não – anh ta muốn mất đi cái gì, có thể giúp anh ta thực hiện.

BÌNH LUẬN