Logo
Trang chủ

Chương 60: Ngày nhà giáo Việt Nam

Đó là một buổi chiều muộn ngày 20/11/2007

Lớp tôi bán hoa từ ngày 19 nên đến hôm nay đã là 2 hôm. Tôi có hẹn với cả lớp 5h30 chiều nay sẽ tập trung tại sạp hoa rồi đi thăm thầy cô. Sau khi nghe đi nghe lại tôi nói “chỉ bán cho vui thôi”, bé Hiền nhắm tầm giờ đó bày kệ cũng như bán hoa tết giữa giao thừa nên từ 5h đã tranh thủ dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn vài lẵng hoa cùng lớp mang đi tặng.

Diệp chở bé Thùy Trang, tôi chở Trinh, thằng Tuyển chở bé Quyên, thằng Mạnh chở bé Trúc, thằng Thành, Danh, Liêm, Hoàng, Thành Minh, Nhân, Sen, Đức, Đông, Phước Hà… Bé Ngân, bé Thiết, Minh Trang, Bích Mai, Bích, Tự, Minh, Mây, Thảo, Trâm, Vi… Bé Phương lớp trưởng… Trên dưới 20 đứa. Bọn tôi đi theo kế hoạch được bé Phương đề ra sẵn : qua nhà cô Yến chủ nhiệm, nhà thầy Thanh dạy toán, cô Thanh dạy Văn, rồi nhà cô Nga dạy Anh… Sau đó thì… đi chơi đàn ca hát múa.

Ông bà ta vốn dạy :

Muốn sang thì bắt cầu Kiều

Muốn con hay chữ phải yêu mến Thầy

Hay

Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy. Tôn sư trọng đạo… Tấm lòng của bọn tôi, và hẳn là tấm lòng của tất cả các bạn đọc đây cũng kính mến, quý trọng và biết ơn các thầy các cô lắm lắm. Nhưng “tấm lòng” ham chơi cũng không phải vì thế mà bị lấn át đi. Trước là lễ, sau là … hội.

Vô nhà cô Yến, bé Phương thay mặt cả lớp gửi tới cô vài lời chúc và món quà tri ân. Bọn tôi ngồi quây quần lại nói chuyện với cô một tí rồi “nhường” cô lại cho lớp khác. Qua nhà thầy Thanh, không gặp được thầy nên bọn tôi gửi quà lại và tiếp tục đi. Đến nhà cô Thanh dạy văn, gặp mấy đứa bên lớp 11/12 vừa thăm cô ra, thằng Phúc lớp trưởng lớp đó đi ngang qua tôi hất mặt một cái, ý nói “tập san 20/11 lớp ta giải nhất nhé!” Máu ăn thua trỗi lên bị tôi đè nén xuống “Lớp chuyên văn mà so sánh gì?”

Trong nhà cô Thanh, bọn tôi ngồi vây quanh cô và nghe bé Ngân hát tặng cô bài “ruột” nó từng đi thi văn nghệ những năm cấp hai “…một con đò sang ngang, ôi lòng thầy mênh mang. Cho em biết yêu cánh cò trong câu ca dao, cho em biết yêu bống trắng, ăn cơm vàng của cô Tấm ngoan. Và cho em yêu, ai hai sương một nắng để làm nên lúa đồng. Bài học làm người em vẫn nhớ ghi - công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy…”

Tiếp tục phần văn nghệ là ku Sen với ca khúc “Chiếc khăn gió ấm”, rồi đến ku Nhân ca sĩ với ca khúc “Mưa thủy tinh”… Thấy buổi “văn nghệ” đang đi hơi lệch chủ đề, tôi đằng hắng một cái rồi bước lên chúc cô vài câu, sau đó hất tay ra hiệu cả lớp tiếp tục di chuyển. Đến nhà cô Nga, trời bắt đầu mưa, lúc này đã khá trễ nên có vài đứa nói tôi bọn nó về trước. Chỉ còn hơn chục mạng. Lại vốn dốt anh nên tôi cũng tìm cớ thoái thác.

Chở Trinh phía sau xe, tôi hạ giọng ấm áp hết mức có thể. Có lẽ vì trời lạnh, cũng có lẽ vì mưa đêm, hoặc có lẽ đối với cô bạn thơ ấu này, tôi luôn muốn mang đến gì đó thật ấm áp, thật nhẹ nhàng :
 

  • Sao Trinh về với V, không thăm cô Nga hả?
  • Trinh học thêm anh cô Hoa, không học thêm cô Nga nên hơi ngại.
  • Mình thăm cô là vì tình cảm chứ có phải vì học hay không học đâu mà ngại?
  • … không biết nữa, Trinh thấy ngại thiệt.
  • Mà nói về tình cảm, nghe nói Trinh thích thằng Trọng bên A6 hả?
  • Sao Trinh thích nó vậy? Vốn biết thằng Trọng không có gì nổi bật nên tôi tò mò.
  • Thoáng chút ngập ngừng, Trinh khe khẽ “vì nó quan tâm Trinh…”

Nghe đến đây tôi bỗng nở một nụ cười thật nhẹ. Cô bạn nhỏ của tôi đã bắt đầu biết thích một ai đó. Trời cuối thu, những chiếc lá bàng phía trên những tán cây cao nhìn qua ánh sáng đèn đường như hình những trái tim màu vàng úa. Không thể phủ nhận tôi có thoáng chút buồn vừa chạy qua ánh mắt. Cơn gió đầu đông vô tình đến sớm, có lẽ vì cô đơn mà thổi vu vơ qua từng chùm hoa sữa một cách buồn bã, một cách vội vã đưa hương hoa mãnh liệt cả một vùng. Tình cảm học trò là thứ tình cảm ồn ả nhưng âm thầm, đậm đà nhưng thoang thoảng, thi vị mà tinh tế. Nhẹ nhàng chỉ một thoáng nhưng ấn tượng cả một đời. Tương lai là thứ xa vời không ai đoán trước được. Vậy nên hãy cười thật tươi, hôn thật chậm và tha thứ thật nhanh…

Quay lại truyện Hoa Vàng Thuở Ấy
BÌNH LUẬN

HONDA PHÚ DUY

Trả lời

2023-12-28 13:15:52

xin lỗi, nhưng đọc quá ngán ạ, chỉ theo được vài tập... tác giả quá lan man và dường như không biết đặt trọng tâm vào đâu.

Chuong80

Trả lời

2023-10-06 13:28:32

Bạn viết truyện tả cảnh thì đẹp nhưng dường như bạn mê Nguyễn Nhật Ánh nên dựa theo văn phong.Nhưng văn của bạn rườm rà,miêu tả nhân vật phức tạp về tính cách quá,chèn thơ quá nhiều khiến người đọc bực bội vì tính cách nhân vật và mệt vì phải đọc thơ