Logo
Trang chủ
Phần 3: Vương Mẫu Quỷ Yến

Phần 3 - Chương 17: Linh cảm

Tôi ngần ngừ 2-3 giây, cục diện trước mắt vô cùng tồi tệ.

Trước đây Hạt Tử từng dạy tôi phải mau chóng phân loại vấn đề trước mắt, sau đó trong đầu phải có cách xử lý nhanh hết mức có thể, không thì rất nhiều khi, hiểu rõ vấn đề đã tốn quá nhiều thời gian, ngược lại rút ngắn thời gian sinh tồn của mình đến cực hạn.

Hiện tại phân loại vấn đề này, chính là cấp độ đùa với lửa.

Tiểu Hoa từng khuyên tôi: Đừng để mình rơi vào cấp độ đùa với lửa.

Tiểu Hoa có lẽ không bao giờ bước vào hoàn cảnh như thế, nhưng Hạt Tử không chú trọng mấy việc này, cho nên ở cấp độ đùa với lửa, anh ta vẫn có một vài cách.

Đầu tiên là đối mặt hiện thực, sau đó tìm ra thứ duy nhất có lợi với tôi lúc này, hơn nữa giữ rịt lấy thứ này.

Thứ có lợi với tôi lúc này, chính là vách ngăn đủ dày, áp lực của tầng đá này đủ lớn, cho nên dù đối diện là thứ gì, nó cũng tuyệt đối không thể chui qua kẽ đá để tới đây.

Sau đó là tìm nhược được đối thủ của tôi.

Tôi có hai đối thủ, một đối thủ là tầng nham thạch bên trên không biết nặng bao nhiêu tấn, đối thủ này không có nhược điểm, nhược điểm duy nhất chính là khe hở trong không gian của nó rất lớn, tôi có thể hô hấp, hơn nữa tôi còn mang lương khô bên mình. Tuy có thể tôi không thể đại tiểu tiện trong không gian nhỏ hẹp này, nhưng Hạt Tử từng nói, trong cảnh quẫn bách, bất cứ thứ gì dư ra bên người, đều có thể là vũ khí và cứu tinh của mình.

Lúc này tôi không hơi nào nghĩ xem, thứ tôi bài tiết ra có thể cứu mình ra sao, nhưng tôi tin chuyện Hạt Tử nói, trước đây tôi từng tiến hành vài huấn luyện với anh ta, tôi biết cách tư duy của anh ta là đúng.

Đối thủ thứ hai chính là thứ tôi không biết là gì kia, nó hoàn toàn vượt quá nhận thức của tôi. Tôi nhìn đồng hồ, đồng hồ hoặc là hỏng rồi, hoặc là khởi động công năng đặc biệt gì đó mà tôi không biết, cũng có lẽ bây giờ tôi đang ở trong ảo giác, dù sao đi nữa, quái vật này vừa rồi đang dụ dỗ tôi, để tôi đưa tay vào kẽ đá.

Cho nên nó không qua đây, dù tức giận, nó cũng không qua, không thì nó đã không cần dùng mưu trí.

Hắc Hạt Tử từng hình dung Muộn Du Bình, anh ta nói người này chưa từng dùng trí, tuy anh ta biết y cũng không phải ngốc, cũng rất tháo vác, đặc biệt là sau khi dịch dung, là một người là một người có niềm tin diễn xuất, nhưng năng lực của y quá mạnh, cho nên y luôn dùng tốc độ danh nhất để giải quyết đối phương.

Những người dùng trí ắt hẳn không có sức cự trực diện đối phương.

Nếu là vậy, bây giờ tôi có thể thử chọc giận, thậm chí phá vỡ mối quan hệ giữa tôi và quái vật bên kia, tôi có thể thử làm nhục nó.

Đối với người như tôi mà nói, ưu thế duy nhất chính là tôi từng được học một vài lý luận hệ thống, cũng học được rất nhiều thứ từ đủ loại người, cho nên tôi phân tích được tình huống kẻ địch đủ nhanh.

Đầu tiên, quái vật này đang mê hoặc tôi, rốt cuộc nó là một quái vật có ý thức, dùng ý thức để dụ dỗ tôi, hay là một quái vật vô ý thức, chỉ thông qua cơ chế nào đó để ảnh hưởng đến não tôi từ xa.

Cách giun bờm ngựa khống chế bọ ngựa vô cùng đơn giản, chính là để nó nhìn thấy mặt phẳng sáng loáng để nhảy xuống, trông có vẻ như là giun bờm ngựa ở trong não bọ ngựa dụ dỗ nó đi về phía hồ, ngoài mặt là trí tuệ cực cao – nó cứ như có thể cảm nhận mọi dòng chảy từ xa.

Thực ra nó chỉ là khiến bọ ngựa tự sinh ra ảo giác nhảy xuống mặt phẳng sáng loáng mà thôi.

Cho nên bọ ngựa bị giun bờm ngựa ký sinh sẽ nhảy xuống hồ, còn lao vào gương. Có lần tôi ở quê, nhìn thấy rất nhiều bọ ngựa lục tục nhảy lên một cái nắp nồi inox mới toanh ở nhà, cái nắp nồi đó đang không ngừng lấp lánh dưới ánh nắng.

Nếu là vậy, thì quái vật này chính là theo phản xạ có điều kiện lợi dụng quyển kinh khống chế suy nghĩ của tôi, dụ tôi đưa tay sang. Mà tôi cũng có thể chắc chắn, sau khi tóm được tay tôi nó sẽ có cách giết chết tôi.

Sau đó, chính là nó có trí khôn, nhưng tôi chưa từng gặp quái vật nào thật sự có trí khôn như con người, có thể trực tiếp đối thoại với con người.

Thêm nữa sau khi đến nơi này, tất cả chúng tôi đều không ngừng gặp vấn đề về não, từ thiên thụ, đến Bàn Tử đêm hôm gặp đủ thứ quái vật.

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhớ đến biểu cảm của Bàn Tử khi đó. 

Vừa rồi lúc ngã vào khe nứt này, đã xảy ra chuyện gì?

Tôi chợt nhận ra, tóm lấy ánh điện trong bóng tối, loé lên một linh cảm.

BÌNH LUẬN

Thảo Đinh

Trả lời

2023-12-03 16:33:15

6 tháng nay chưa ra chương mới hở ad

Hỏa Dực Phi Phi [Chủ nhà]

2023-12-14 11:52:33

Chưa bạn ơi.

tukhang duong

Trả lời

2023-09-01 15:52:14

Tự hứa là sẽ ko đọc nửa vì cứ bị lọt hố và chờ dài cổ nhũng cứ chuẩn bị ra phần mới là thấy hào hứng và vui ko tưởng