Logo
Trang chủ

Chương 648: Trận chiến cầu Nại Hà

“Ha ha, ta cho ngươi chạy trước!” Độc Tý Long như đã nhìn ra tâm tư của tôi, ở đằng sau khinh thường hô một câu. Tôi nghe xong trên mặt nóng lên, cắn răng nhanh chân hơn nữa. Vì để tranh thủ thời gian, lần này tôi liên tục vượt qua mấy huyễn cảnh, cuối cùng dừng lại trong một thế giới xa lạ. Huyễn cảnh nơi này khác với Vong Tình Xuyên, chỗ có đàn dơi lúc trước, thế giới này có mưa phùn liên miên. Trước nay đều cho rằng nước mưa ở âm tào địa phủ sẽ có màu đỏ như máu, hiện giờ xem ra không phải như vậy. Mưa phùn rơi trên người cảm giác nhẹ nhàng mềm mại, có cảm giác như gió thổi nhẹ trong màn đêm, âm thầm làm ướt mọi vật, cảm giác rất quen thuộc.
Tôi thổi hơi ấm vào lòng bàn tay, lúc này mới đi lên phía trước nhìn lại, kinh ngạc nhìn thấy mảnh đất trống trải phía trước đầy cô hồn dã quỷ. Bọn chúng động tác cứng đờ, đang chậm rãi đi về phía trước, bọn chúng không hề giao tiếp gì, dù là trong lúc vô ý va chạm vào nhau cũng sẽ vòng qua để đi tiếp. Hình ảnh này kết hợp với nước mưa lạnh lẽo, quả thực tựa như thời tận thế. Khung cảnh trước mắt quá trống trải, tôi tìm một chỗ trốn, vừa lúc nhìn thấy ở nơi xa có một tiểu đình, sau đình có một kiến trúc màu đen, đích đến của lũ quỷ chính là nơi đó. Tôi do dự một chút rồi nhanh chóng chạy tới tiểu đình, vừa chạy hai bước tôi bỗng nhiên cảm giác có một cỗ sát khí mãnh liệt bức tới, nháy mắt đã bao phủ toàn thân tôi.
Sát khí này khẳng định không phải của Độc Tý Long, hắn vẫn chưa đạt tới trình độ này, tôi cẩn thận quay đầu lại, liếc mắt một cái đã nhìn thấy đám quỷ hồn tất cả đều như hổ rình mồi mà nhìn tôi, trong ánh mắt tràn ngập địch ý và tham lam. “Mẹ kiếp…” Thấy một màn này tôi mới ý thức được hiện giờ không còn ở nơi giao dịch, đám quỷ hồn nhìn thấy dương hỏa trên người tôi khẳng định sẽ điên cuồng mà nhào tới, cũng may tôi phản ứng rất nhanh. Trong nháy mắt trước khi đám quỷ hồn lao tới, tôi thầm mắng một câu, vội vàng móc ra một lá Già Dương Phù dán lên người, động tác của bọn chúng lập tức dừng lại, trên mặt lộ ra một tia hồ nghi, cuối cùng lắc đầu, sắc mặt lại trở nên mờ mịt, tiếp tục đi về phía trước.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, nhanh chân chạy đến tiểu đình, nhìn thấy trước đình có một đôi câu đối. Vế trên là ‘Nhân dữ quỷ, quỷ dữ nhân, nhân quỷ thù đồ’; vế dưới là ‘Âm dữ dương, dương dữ âm, âm dương vĩnh cách.’ Vị trí hoành phi có một tấm biển màu đen, trên đó viết ba chữ lớn màu đỏ như máu: ‘Mê Hồn Điện’. Nhìn đến đây nội tâm tôi nhảy lên, theo phản xạ mà dừng chân. Mê Hồn Điện là con đường nhất định phải đi qua khi tới Vãng Sinh Môn, nghe nói quỷ hồn từ nơi này đi qua mới được coi là chân chính tử vong, mà người sống từ nơi này đi qua sẽ tiến vào luân hồi, dù là Đại La kim tiên cũng không cứu về được.
ĐI qua Mê Hồn Điện sẽ có một con suối, mỗi quỷ hồn đều phải uống nước suối, kể lại toàn bộ chuyện tốt chuyện xấu cả đời mình đã làm với quỷ sai, sau đó quỷ sai áp giải đến Thập Điện Diêm La xử lý. Đám quỷ hồn đằng sau thấy tôi đứng trước đình cả nửa ngày cũng không đi vào thì duỗi tay đẩy tôi. Tôi mau chóng tránh qua một bên nhường đường, sau đó lấy ra Vô Hình Châm nhắm mắt lại cảm thụ, rất nhanh trong đầu đã xuất hiện hình ảnh Độc Tý Long nắm Quỷ Thủ sắp tới đây. Kiến trúc duy nhất trong huyễn cảnh này chính là tiểu đình và thông đạo phía sau, nếu không thể đi vào thì tôi dứt khoát quyết tâm ngồi tại chỗ mà đợi.
Nhìn đám quỷ hồn cuồn cuộn không ngừng ùa vào Mê Hồn Điện, tôi đột nhiên nảy ra một ý tưởng: dùng Vô Hình Châm đẩy Độc Tý Long vào đó! Ngay sau đó tôi liền lắc đầu, Độc Tý Long là nhân vật số 2 ở Long Tuyền Sơn Trang, căn bản sẽ không dễ bị tôi lừa. Lúc này tôi đột nhiên nghĩ tới cầu Nại Hà trên Vong Xuyên Hà! Lúc trước khi Nhất Sơ bị thương, nửa bước không dám vào Vong Xuyên Hà, mà tôi ngoại trừ ban đầu thiếu chút nữa bị mê hoặc ra thì không cảm thấy bất kì điều gì. Đây có phải có nghĩa là khi tiếp cận Vong Xuyên Hà, đạo hạnh càng cao thì phải chịu tổn hại càng lớn? Ôm ý nghĩ này, tôi chủ động đi tới hướng Độc Tý Long mà đón đầu, nhưng rất lâu hắn vẫn chưa xuất hiện, tôi nghi hoặc dùng Vô Hình Châm quan sát, lại phát hiện hắn đã biến mất.
Tôi cho rằng mình đã để sót ở đâu, lại lần nữa nhắm mắt cẩn thận cảm thụ, nhưng vẫn không thể tìm được vị trí của hắn. “Chẳng lẽ hắn cũng dùng thứ gì đó giống Già Dương Phù?” Tôi thầm nói, rốt cuộc Vô Hình Châm vẫn phải thông qua dương khí để tỏa định mục tiêu một cách đại khái, sau đó tôi sẽ tập trung tinh lực để loại trừ. Nếu Độc Tý Long đã che giấu dương khí, Vô Hình Châm tự nhiên sẽ không tìm được hắn. Nhưng hắn vốn không để tôi vào mắt, có được Quỷ Thủ thì càng thêm cuồng ngạo, hắn một bộ định nuốt sống tôi, sao lại cẩn thận đến mức che đi dương khí đây? Tôi cảm giác trong này có âm mưu gì đó, nhưng không thể nghĩ được vấn đề ở đâu, nhất thời có chút phát sầu.
Lúc này Thánh Mẫu Trượng đột nhiên phát ra hồng quang, lông mày tôi cau lại, bởi vì chỉ khi đặc biệt nguy hiểm nó mới sáng lên, thậm chí vừa rồi khi bị đàn quỷ vây quanh nó cũng không hề có động tĩnh. Sau đó hồng quang của Thánh Mẫu Trượng lấp lóe càng lúc càng nhanh, tôi cũng càng thêm khẩn trương, hoảng loạn nhìn xung quanh, lúc này đằng sau đột nhiên truyền đến một cỗ âm khí mãnh liệt, không chờ tôi phản ứng thì Quỷ Thủ Đao tỏa hắc khí đã giết đến trước mặt! Cũng may Thánh Mẫu Trượng vẫn luôn đặt trên người, trời xui đất khiến thế nào thay tôi chặn lại, vốn Quỷ Thủ đâm tới cổ tôi đã chệch sang một bên, lướt qua bả vai tôi.
Ngay sau đó cỗ âm khí kia lại tới gần tôi, tôi biết Quỷ Thủ lại lần nữa bay tới, tôi lập tức giật mình, lắc mình lăn trên mặt đất, vội vàng móc ra Vô Hình Châm, khống chế nó đón đánh phương hướng Quỷ Thủ đâm tới. Quỷ Thủ tỏa ra hắc khí nồng đậm, Vô Hình Châm mơ hồ tỏa ra ngân quang. Từ lực xuyên thấu mà nói thì Vô Hình Châm không yếu hơn Quỷ Thủ, chỉ là pháp lực của tôi không thể so với Độc Tý Long, vừa mới tiếp xúc đã cảm thấy trên ngực nặng như đè một tảng đá. Không bao lâu, ngân quang quanh Vô Hình Châm đã trở nên mỏng manh, dường như lúc nào cũng có thể bị đánh bại, mà hắc khí quanh thân Quỷ Thủ chỉ tăng không giảm, dần dần bức lui Vô Hình Châm.
Theo lý mà nói tôi ngưng tụ tinh lực toàn thân thì hẳn là có thể chống cự một phen, chỉ là Độc Tý Long vẫn chưa xuất hiện, tôi không dám tiêu hao quá nhiều, liền tìm một cơ hội thu Vô Hình Châm về, sau đó nhanh chóng niệm Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết khởi động Thánh Mẫu Trượng. Trải qua sự kết hợp trong khoảng thời gian này, Thánh Mẫu Trượng đã ăn ý với tôi, nó bay ra trực tiếp đánh lui Quỷ Thủ, sau đó bên trong Quỷ Thủ truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Độc Tý Long! Tôi hơi sửng sốt, sau đó ý thức được hắn đã đưa hồn phách vào bên trong Quỷ Thủ, điều này giải thích vì sao lúc trước tôi không tìm thấy hắn. Nhất Sơ bị đánh cho hơi thở thoi thóp mới bức được hồn phách ra ngoài, mà Độc Tý Long lại dễ như trở bàn tay có thể Nhân Kiếm Hợp Nhất, điều này lại cho thấy hắn lợi hại hơn Nhất Sơ nhiều lắm.
Thánh Mẫu Trượng khi mới phát động sẽ có lực bạo phát cường đại, lúc này mới có thể đánh bậy đánh bạ mà khiến Độc Tý Long bám vào Quỷ Thủ bị thương. Cho dù như vậy tôi vẫn không dám đắc ý, tập trung tinh thần niệm chú ngữ. Một kích qua đi hồng quang trên Thánh Mẫu Trượng đã không còn mạnh như ban đầu, bắt đầu cùng Quỷ Thủ giằng co. Tôi phát hiện nó tuy rằng vẫn không ngừng muốn đâm vào tôi, nhưng tốc độ đã chậm hơn trước nhiều, xem ra Độc Tý Long cũng không thể bám vào Quỷ Thủ lâu dài. Nhưng hắn rốt cuộc vẫn lợi hại hơn tôi nhiều, sau 5 phút, tôi liền cảm thấy tinh khí không đủ, uy lực của Thánh Mẫu Trượng đã yếu đi nhiều.
Tốc độ của Quỷ Thủ so với lúc trước càng chậm hơn, nhưng vẫn đâm tới gần tôi. Tôi biết mấu chốt nhất trong đấu pháp chính là giai đoạn giằng co hiện giờ, ai không trụ được mà lui trước thì sẽ hoàn toàn đánh mất quyền chủ động, huống chi Độc Tý Long khẳng định vẫn chưa dùng toàn lực. Thừa dịp mình còn chút sức lực, tôi tung ra Vô Hình Châm đánh một hư chiêu, Độc Tý Long biết Vô Hình Châm lợi hại, lập tức vung đao ngăn trở Vô Hình Châm. Tôi nắm lấy cơ hội mau chóng thu hồi Thánh Mẫu Trượng và Vô Hình Châm, liều mạng mà chạy tới thế giới hư ảo bên cạnh, Vô Hình Châm theo ý niệm tiến vào huyễn cảnh, trong đầu tôi liền xuất hiện lối đi một cách đại khái.
Vô Hình Châm có tốc độ nhanh hơn Độc Tý Long rất nhiều, cho dù hắn không ngừng đuổi theo phía sau nhưng vẫn bị tôi bỏ lại. Tôi khom lưng thở hổn hển từng ngụm, chờ tim đập chậm lại mới chạy đến Vong Tình Xuyên. Vốn dĩ hắn bám vào Quỷ Thủ đã không ngừng tiêu hao tinh nguyên, nếu dẫn dụ hắn tới cầu Nại Hà, hắn khẳng định sẽ chịu không nổi âm khí mãnh liệt như thế, vậy thì cơ hội của tôi đã tới rồi! Rất nhanh tôi đã tới cầu Nại Hà, cho dù là lần thứ hai đi vào nơi này, nhưng không có Nhất Sơ, trong lòng tôi vẫn rất căng thẳng. Lúc này Thánh Mẫu Trượng lại bắt đầu thoáng hiện hồng quang, xem ra Độc Tý Long đã đuổi tới, tôi cắn chặt răng, rung Huyễn Tư Linh bò lên cầu Nại Hà.
Vừa đi lên đã nghe thấy trong nước sông không ngừng truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào thê lương, đám cô hồn dã quỷ đó đều muốn kéo tôi làm kẻ chết thay, kết quả lại bị Huyễn Tư Linh đánh cho bị thương. Tôi nghĩ lại mà không khỏi hoảng sợ, càng nhanh tay lắc Huyễn Tư Linh, một lát sau đám quỷ bên dưới như đã nhìn ra Huyễn Tư Linh khó đối phó, toàn bộ chìm xuống trong nước, nhưng tôi vẫn không dám dừng lại. Lúc này Quỷ Thủ đã vọt tới, nhưng nó không lên cầu, mà dừng lại trước cầu.
Điều này cho thấy ý nghĩ của tôi là chính xác, suy nghĩ một chút rồi quay đầu nhìn nó chửi ầm lên: “Độc Tý Long, ngươi là con rùa đen vương bát đản, có dám lên đây đánh không?”...“Thế nào, sợ rồi sao? Ta nói cho ngươi biết Nhất Trượng Thanh chết vẫn chưa hết tội, sau này ta sẽ làm thịt ngươi và Âm Dương Hổ, tứ đại trưởng lão các ngươi có thể đi Diêm Vương điện mà chơi mạt chược.” Tôi không ngừng mắng lớn, ý đồ muốn chọc giận hắn. Quả nhiên, theo lời mắng của tôi, Quỷ Thủ vốn đang do dự liền xông lên, đâm tới người tôi. Rốt cuộc đã mắc câu, tôi cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết lên Thánh Mẫu Trượng, sau đó niệm chú ngữ điều khiển đón đánh!

Quay lại truyện Âm Gian Thương Nhân
BÌNH LUẬN

Pham Van Thai

Trả lời

2023-09-04 05:13:18

Hay