Logo
Trang chủ
Phần 3: Vương Mẫu Quỷ Yến

Phần 3 - Chương 87: Tóc

Bàn Tử ngẩn người, trong những người ở đây chỉ có hắn biết hàm ý cụ thể của thứ đó. Hắn nhìn tôi, miệng nhồi đầy ắp, nhưng chắc cũng bắt đầu tan ra rồi, gò má hắn từ từ xẹp xuống thấy rõ.

“Kỳ Lân Kiệt?” Bàn Tử hỏi: “Chính là thứ cậu ăn trong Thất Tinh Lỗ Vương cung?”

“Đúng, tôi chắc chắn.”

“Văn Bính Hồi lại hỏi Bàn Tử: “Ăn vào sẽ có tác dụng gì? Không trúng độc chứ, đồ trong miệng tôi tan hết rồi, bị tôi nuốt hết, tôi có chết không vậy?”

Bàn Tử nhìn tôi, biểu cảm rất phức tạp, Văn Bính Hồi tiếp tục gặng hỏi: “Có dị biến không? Biến thành Người Kỳ Lân?”

“Cậu mơ đi!” Bàn Tử nói: “Thứ này nói có ích cũng có ích, nói vô dụng cũng vô dụng.”

“Rốt cuộc là sẽ có hậu quả gì?” Văn Bính Hồi hơi sốt ruột. Tiêu Linh Quan bên kia lại lên tiếng: “Kỳ Lân Liệt chẳng phải một loại trung dược dùng nước lá cây phơi khô sao?”

“Ây dà, thứ này ăn vào khá tốt cho da.” Bàn Tử nói: “Không tin cô nhìn Thiên Chân của chúng ta đi.”

Lúc này Kỳ Lân Kiệt trong miệng chúng tôi đều gần như hòa tan hết, bác sĩ Tiêu hiển nhiên không thích thứ đồ ăn không rõ xuất xứ này cho lắm, đang cố gắng khiến nó chảy ra ngoài khóe miệng. Nhưng tôi và Bàn Tử chắc đã nuốt vào toàn bộ, Văn Bính Hồi cũng nuốt không ít.

“Sau khi ăn thứ này, máu sẽ có thay đổi nhất định, có độc tính đối với côn trùng, nhưng lúc hữu hiệu, lúc vô hiệu, ngoài ra cũng không có tác dụng gì đặc biệt. Kỳ Lân Kiệt là tên mà Tiểu Ca nói với tôi, nhưng bấy giờ vẫn đang trong giai đoạn y cứ tiện miệng là lừa tôi, nên tôi cũng chưa từng chứng thực.” nói rồi, tôi nhìn Mãng Cổ Thi xung quanh đã gần như không quan sát chúng tôi nữa, cũng mặc kệ miệng chúng tôi có chóp chép hay không.

Có một cảm giác, ăn thứ này rồi sẽ được bữa tiệc công nhận, tôi thầm nghĩ.

“Vẫn phải ăn tiếp sao?” Bàn Tử hỏi tôi, tôi vờ như chưa ăn xong, đánh mắt với hắn, Bàn Tử cũng vờ như tiếp tục nhai, ý bảo những người khác tiếp tục. Tôi cúi đầu nhìn thứ ăn chúng tôi đang cầm, hiện tại xem ra, những thứ này đều là đá.

“Để lâu như vậy, có khi nào đã mất tác dụng rồi không.” Bàn Tử lẩm bẩm, nhìn Văn Bính Hồi, cậu ta cũng nhìn hắn: “Anh làm gì đó?”

“Người cậu có ve không?”

“Anh điên à.”

Tôi lại nhớ đến suy đoán của mình vừa nãy, suy đoán này không giống những gì Văn Bính Hồi nói. Tôi cảm thấy đây là một bãi thiên táng của Thần, có một cổ thần chết đi, con người giống như kền kền được gọi đến, ăn thi thể của Thần, cho nên mới có bữa tiệc quy mô hoành tráng như thế. Mà Văn Bính Hồi nói, đây là Tam Thập Tam Phi Nhân Giới mà người Trung Nguyên nhận định, có 33 loại thi thể thi biến, đối với chúng tôi mà nói, cũng chính là 33 loại bánh tông, tôn giáo do người nguyên thủy thời sơ khai phát minh đã cho rằng đây là thánh địa của chúng, còn bày biện thành như hiện tại.

Đây đúng là rất giống với phi nhân giới trong thanka.

 

Nếu theo giải thích của tôi, thì Kỳ Lân Kiệt này rốt cuộc là gì, thì phải thảo luận thêm, chắc không phải là tiết canh của cổ thần đấy chứ.

Nếu theo giải thích cả Văn Bính Hồi, thứ này rất thường gặp trong thời đồ đá mới sao? Nếu thứ này còn tác dụng, đem về có đáng giá không? Tôi tính toán giá cả của nước hoa, nhận ra Kỳ Lân Kiệt tuy có hơi thần kỳ, nhưng tất cả Kỳ Lân Kiệt ở đây cộng lại, hiệu quả đuổi côn trùng chắc chỉ đáng 300 tệ. 

Nhưng lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, hai giả thiết này cũng không thể thật sự giải được nghi vấn sâu nhất trong lòng tôi – núi Côn Luân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đến mức Tiểu Hoa và Hạt Tử phải đến đây giết thần – quan trọng nhất là, Tiểu Hoa ăn vận lộng lẫy, cũng có nghĩa, bọn họ đến đây vì Lỗ.

Hoặc là, bọn họ muốn bị Lỗ ăn thịt, sau đó vào trong bụng Lỗ, Lỗ bị loét dạ dày sao?

Tôi lại dùng khóe mắt nhìn Mãng Cổ Thi.

Những thứ này, chẳng lẽ là ký sinh trùng?

Đầu óc tôi không khống chế được bắt đầu suy nghĩ linh tinh, vậy chúng tôi cũng tương tự như bạch cầu và tế bào NK(1) sao? Hay chúng tôi là amoxycillin (2)? Cổ thần cần chúng tôi vào cơ thể diệt trùng?

Có bộ hoạt hình nào từng kể về cái này không?

Bàn Tử vỗ tôi một cái, nói: “Đi thôi, chúng ta đi tìm Tiểu Ca hội hợp.”

Tôi gật gật đầu, mọi người bắt đầu thận trọng dựa sát vào bàn, quả nhiên, những Mãng Cổ Thi kia không còn theo dõi chúng tôi nữa, gan tôi càng lúc càng lớn. Một hàng người rời khỏi cạnh bàn, Bàn Tử bảo: “Cậu thật sự giải quyết được vấn đề.” tôi nhìn bóng tối trước mặt, phía cuối đó chính là đáp án của chuyến này, tôi thầm nghĩ. Vừa nghĩ xong, một thứ đã treo ngược từ trên trần hang, rơi xuống sau lưng Bàn Tử.

Tôi sửng sốt, Bàn Tử vẫn chưa phát giác, giục: “Đi thôi.”

Tôi nhìn thấy đó là một lọn tóc.

Chú thích

(1) NK là tên viết tắt của từ Natural Killer Cell – “sát thủ tự nhiên”, là một bạch huyết bào trong hệ miễn dịch tự nhiên, có khả năng phản ứng nhanh với các tế bào nhiễm virus và tế bào dị biệt bao gồm các tế bào có khả năng hình thành ung thư. Chức năng của chúng là nhận biết và tiêu diệt các tế bào nhiễm virus kể cả các tế bào mới sinh ra.

(2) Amoxycillin là một kháng sinh hữu ích trong điều trị một số bệnh nhiễm khuẩn.

BÌNH LUẬN

Thảo Đinh

Trả lời

2023-12-03 16:33:15

6 tháng nay chưa ra chương mới hở ad

Hỏa Dực Phi Phi [Chủ nhà]

2023-12-14 11:52:33

Chưa bạn ơi.

tukhang duong

Trả lời

2023-09-01 15:52:14

Tự hứa là sẽ ko đọc nửa vì cứ bị lọt hố và chờ dài cổ nhũng cứ chuẩn bị ra phần mới là thấy hào hứng và vui ko tưởng