Logo
Trang chủ
Phần 3: Vương Mẫu Quỷ Yến

Phần 3 - Chương 77: Yến tiệc (3)

Từ góc của tôi, không nhìn thấy thứ trước mặt Hắc Hạt Tử, nhưng anh ta ra hiệu cho tôi: Anh ta cảm thấy phía trước có gì đó.

Sau đó, anh ta cẩn thận, bò vào khe nứt từng chút một.


Động tác thận trọng đó của anh ta vô cùng kỳ quái, tôi rất khó hình dung, nhưng vẫn có thể phân tích được vấn đề từ động tác tứ chi của anh ta – động tác của anh ta trông cứ như đang được người trong kia dẫn dắt vậy.

Trên mạng từng có một chuyện rất chấn động, chính là sự kiện Lam Khả Nhi mất tích(1). Tuy trong hình ảnh giám sát thang máy, ngoài Lam Khả Nhi ra thì không còn người nào khác, nhưng mọi người đều cảm thấy hành vi của cô ta, nhất định là đang cười giỡn và giao lưu với người nào đó.

Không ai nhìn thấy được đối phương, nhưng khi đó hắn/nó chắc chắn tồn tại xung quanh Lam Khả Nhi.

Tình trạng của Hắc Hạt Tử giống vô cùng, anh ta cẩn thận bò vào trong khe nứt, nhưng động tác của anh ta giống như đang bị người nào đó khiến đi vào khe nứt kia vậy. 

Đương nhiên tôi không nhìn thấy gì. 

Sau khi anh ta đi vào, tôi lập tức đến bên cạnh khe nứt, không dám bám theo ngay. Nếu thật sự có thứ đang đón anh ta đi vào, tôi vừa thò đầu sẽ bại lộ. Nhưng tôi rất lo khe nứt này sẽ giống như tiên cảnh trong truyện cổ tích, thoắt cái đã khép lại, cho nên tôi nhặt một hòn đá, nép bên cạnh khe nứt, ném vào trong. 

Hòn đá đó rất nặng, tôi miễn cưỡng ném được nó vào trong khe nứt, như vậy khe nứt đó chắc chắn không thể khép lại hoàn toàn. Nhưng hòn đá đó vẫn quá nhỏ, dù có khép không được, tôi cũng chả chen vào nổi.

Vì thể tôi đi tìm hòn đá khác, hy vọng ném thêm mấy hòn như vậy, sẽ khiến khe nứt kẹt lại hoàn toàn.

Thì ngay lúc này, tôi nghe thấy Hắc Hạt Tử vỗ vỗ tay. Tôi hiểu ý anh ta, anh ta bảo tôi vào ngay, có lẽ anh ta đã phán đoán được, tôi theo vào sẽ không bị phát hiện. 

Tôi lập tức bò vào khe nứt, dùng đèn pin chiếu về phía trước, nhận thấy anh ta đã không còn ở trước mặt mình, trong này có một khúc cua.


Trong khe nứt chỉ có thể ngồi xổm đi vào, vô cùng chật hẹp, hai bên vai tôi bị chèn ép dữ dội.

Mùi hương trong đó vô cùng nồng nàn, tôi thận trọng đi về phía trước, theo con đường duy nhất đến nơi có khúc cua. Tôi đợi giây lát mới thò đầu ra, phát hiện Hắc Hạt Tử đi rất nhanh, đã không còn ở trong tầm nhìn của tôi nữa.

Cố lên Hắc gia, tôi vừa nghĩ thầm, vừa rỏ dãi. Tôi đã chắc chắn những mùi hương này có vấn đề – trong tình huống bình thường, dù có thèm cỡ nào, với không khí căng thẳng thế này, con người ta cũng sẽ ngăn chặn sự thèm ăn của mình, nhưng tôi lại chỉ đi mấy bước về phía trước, đã cảm thấy đầu óc rất khó suy nghĩ.

Lúc này tôi thậm chí cảm thấy đá xung quanh đều bắt đầu trở nên ngon lành.

Nếu có Bàn Tử ở đây, chắc sẽ ăn mình luôn, tôi nghĩ.

Men theo thông đạo đi được chừng bốn năm phút, mùi hương nồng nàn đã khiến tôi không thể kiểm soát suy nghĩ của mình, đồng thời thông đạo cũng bắt đầu rộng ra, tiếng nâng ly cụng chén càng thêm rõ ràng.

Cuối cùng, tôi ra khỏi thông đạo, trước mặt xuất hiện một sảnh hang khổng lồ, bên trong tối đen như mực. Tôi dùng đèn pin rọi ra ngoài, liền trông thấy trong bóng tối xuất hiện một bữa tiệc hoành tráng.

Tôi cần chút sức lực mới có thể miêu tả rõ ràng những thứ nhìn thấy.

Đầu tiên, nơi tôi bước ra ở trên cao, có một cầu thang dẫn xuống, bữa tiệc ở trong hố dưới đáy hang động khổng lồ.

Khoảng cách giữa tôi và bữa tiệc khoảng 10 mét, từ trên này nhìn xuống, có thể thấy bên dưới bày một bàn dài cực lớn.

Bàn dài kia có màu đỏ thẫm, dài khoảng 100 mét, trên bàn bày đầy đồ ăn, nhìn qua, gần như đầy ắp thức ăn.


“Người” ngồi kín hai bên bàn dài với đủ loại tư thế, những “người” này ngồi bất động, từ khoảng cách của tôi không nhìn rõ rốt cuộc đó là thi thể, hay là con rối.

Tôi xoay đèn pin mấy vòng, phát hiện dưới đó có mười mấy cái bàn dài như thế.

Đây là một yến tiệc với quy mô tương đối khổng lồ.

Ngoại trừ bàn dài, còn có rất nhiều người đi giữa bữa tiệc, những người này cũng bất động, hình như là hình nộm, ngoài ra còn có từng hàng từng hàng nhạc sư tấu nhạc.

Cả bữa tiệc được tổ chức trong bóng tối, không ai cử động, nhưng lại ngập tràn âm thanh và mùi thơm, cũng không biết từ đâu tới.

Thoáng chốc tôi đã trông thấy Hắc Hạt Tử, anh ta đang đi xuống dưới.

Tôi rất muốn xem thử đầu bên kia của bữa tiệc, nhưng nơi đó quả thực quá cách xa tôi, không nhìn thấy gì cả.

Chú thích

(1) Lam Khả Nhi (tên tiếng Anh: Elisa Lam) là một sinh viên người Canada gốc Hoa tại Đại học British Columbia ở Vancouver, thi thể của cô đã được phát hiện và vớt lên từ một bồn chứa nước trên tầng thượng của khách sạn Cecil ở Trung tâm thành phố Los Angeles, Hoa Kỳ — nơi Lam đã ở trước khi qua đời, một khách sạn với lịch sử đầy những cái chết bí ẩn. 

BÌNH LUẬN

Thảo Đinh

Trả lời

2023-12-03 16:33:15

6 tháng nay chưa ra chương mới hở ad

Hỏa Dực Phi Phi [Chủ nhà]

2023-12-14 11:52:33

Chưa bạn ơi.

tukhang duong

Trả lời

2023-09-01 15:52:14

Tự hứa là sẽ ko đọc nửa vì cứ bị lọt hố và chờ dài cổ nhũng cứ chuẩn bị ra phần mới là thấy hào hứng và vui ko tưởng