Logo
Trang chủ

Ngoại truyện 21: Cô gái ngồi chải tóc bên khung cửa sổ 6

Trên đường về bác Song nói rất nhiều. Bác dường như muốn truyền lại tất cả những gì mình biết cho tôi. Một người đàn ông đã mất vợ, con đi làm xa ngày ngày vẫn cười nói vui vẻ là thế, giờ vội vàng như chẳng còn thời gian nữa. Tôi muốn ở lại nói chuyện lâu hơn nhưng sợ. Tôi sợ khi phải nhắc đến 5 sắc thái của nỗi buồn. Màu đỏ rực của một lý trí đang tìm cách chối bỏ sự thật. Màu đen của một tâm hồn vụn vỡ, giận dữ không làm chủ được cảm xúc. Màu xanh lục của những lời giá như mặc cả. Màu xanh lam của sự mất nhận thức đắm chìm trong suy sụp. Màu trắng xóa đi tất cả để chấp nhận sự thật. Tôi chỉ là một thằng thanh niên chưa trải sự đời trong khi tất cả những ai có Huyết kế giới hạn mở đều đã phải chịu đựng nỗi đau, sự mất mát rất lớn trong cuộc sống. Tôi có thể mô tả lại chi tiết những màu sắc ấy nhưng lại không thể cảm nhận được. Đơn giản là tôi không thể đồng cảm. Tôi hoàn toàn mù màu.

Ngày thứ hai, cũng là ngày ăn sáng thứ hai ở quán. Có vẻ như bác Song đã khá quen và thân thiết với cô gái trẻ xinh đẹp phục vụ quán. Đôi mắt hai người nhìn nhau cho tôi một cảm giác sai trái như cái định nghĩa lệch lạc trong một cuốn từ điển tiếng Việt nào đó. Bồ bịch là bạn bè có quan hệ tình cảm gần gũi, thân thiết.

Giọng con gái miền Tây dễ thương cùng ánh mắt đáng yêu hướng về phía người đàn ông ngang bằng tuổi bố mình:

-Xưa chắc đẹp trai lắm ha. Trẻ nhìn mà còn mê. Trán cao, mũi thẳng, dáng như lính Đức á.

Có những thứ làm cho suy nghĩ của tôi không thể không lệch lạc. Chỉ có tôi biết bác Song đã lâu mới hay gọi bác là chàng trai vùng Rua. Ruhr trở thành khu công nghiệp lớn của Đức với mặt hàng chủ lực là than đá sau khi quá trình công nghiệp hóa lan rộng khắp châu Âu,. Cả vùng trở thành hầm mỏ, nhà máy, công trường. Ruhr của những năm 1920 ô nhiễm nặng nề, thất nghiệp triền miên, thành phố cũng như con người luôn ủ ê một màu khói xám. Bác Song cũng được sinh ra và lớn lên trong cái màu xám đen cám cảnh của đất mỏ công nghiệp. Người lính đất mỏ đã chinh phục trái tim cô ba Sài Gòn những ngày hòn ngọc viễn đông thất thủ bằng Cái giậm chân của người lính vùng Rua, kể câu chuyện về người lính Đức yêu và cưới cô giáo viên trẻ người Pháp với một thế giới quan rất ngược.

Hai cổ áo mang phù hiệu đầu lâu xương chéo và SS -swastika nghiêng 45 độ ngược chiều kim đồng hồ của Đức quốc xã mang đến ác cảm của sự chết chóc nhưng không thể phủ nhận nazi uniform được thiết kế bởi Hugo Boss là một thứ tuyệt tác. Sử dụng kỹ thuật dệt may Aryan cao cấp làm từ 30% len thủ công mất rất nhiều công đoạn để sản xuất và có tới 56 kích cỡ khác nhau. Theo những yêu cầu khắt khe, đòi hỏi sự chính xác về đường kim mũi chỉ đến mức cố chấp của Third Reich, mỗi bộ quân phục được làm bằng tay trong 300 giờ công, tốn 13.000 mark và phải được tháo rời từng phần trong quá trình vận chuyển. Tất cả tạo nên tiếng than khóc của nô lệ dệt may khắp châu Âu. Phối màu đen, đỏ và trắng tạo ra sự kết hợp màu sắc hoàn hảo của trang phục. Cây thánh giá với kỹ thuật thêu chữ thập bằng sắt đã hoàn toàn making techniques lost to time -không thể tái tạo với kĩ thuật hiện đại. Bộ đồng phục cùng trang bị chiến đấu của lính Đức trong Thế chiến Hai có những đặc điểm riêng biệt, chiếc áo khoác trench coat và chiếc mũ sắt bảo hiểm stahlhelm dòng M mang tính biểu tượng. Chữ Vạn ngược trên băng đeo tay đem lại ấn tượng mạnh cho thị giác. Vì tính đối xứng và dòng chảy ngược ma quỷ mà nó tạo nên.

Dáng như lính Đức là lời khen dáng người như nêu như thước dùng để làm chừng mực với một tỉ lệ chi tiết đến đọa đày mà cái đẹp mang lại. Nhưng không phải thốt ra từ miệng của một cô gái năm nay mới 18, 20.

Beaujolais

Giữa những đồi nho xanh mướt, qua ô kính nhà thờ cổ tràn ngập nghệ thuật về các bí tích thiên chúa giáo, một cô giáo trẻ dạy tiếng Pháp mái tóc vàng óng thả dài với giọng nói mềm như nho tím gamay. Loại nho được trồng trên đất chua với độ axít cao tự nhiên của các tu sĩ Biển Đức -Order of Saint Benedict, tạo cảm giác ngọt ngào, đỏ đậm, chuếnh choáng say như những kẻ mới giàu les nouveaux riches nhấp một ngụm vang tươi quá đà.

Trên da thịt hiến dâng

Trên trán yêu bạn bè

Trên bàn tay đưa nắm

Ta viết tên em

Người lính Đức đứng sững lại, nhìn cô giáo trẻ đọc bài thơ Tự do của Paul Eluard cho đám trẻ. Ánh nắng chiều chải xuống mái tóc vàng óng mang tới một thứ lý thuyết màu thật đặc biệt. Anh đưa bàn tay lên che ngang ánh mặt trời. Khi độ chắn sáng nằm ở trước ánh sáng, nó sinh ra những gam màu ấm. Khi nó ở phía trước bóng tối, nó tạo ra gam màu lạnh. Sự ấm áp trẻ trung của cô gái hoàn toàn tương phản với sự lạnh lẽo cô độc trong trái tim anh ta. Anh ta không để tâm đến bài thơ được máy bay quân Đồng minh rải khắp bầu trời nước Pháp mà chăm chú nhìn một cách lịch thiệp dáng cô gái trẻ người Pháp trong chiếc váy xanh màu da trời điểm hoa trắng. Váy hoa họa tiết luôn có nét thời thượng đi qua năm tháng mà không cô nàng nào có thể làm ngơ. Một kiểu váy bất biến theo thời gian của những cô nàng Pháp. Nó mang đến cảm giác nước đôi vô lý đầy kiêu hãnh của phụ nữ Pháp trendy match retro, nét tươi mới thức thời pha chút trang trọng hoài niệm, đan xen giữa thanh lịch và giản dị rất riêng, mix váy hoa với một đôi xăng đan -sandals khiến những cô gái Pháp vừa gợi cảm vừa quyến rũ vô cùng.

Người lính Đức đọc tiếp những vần thơ dang dở:

Trên cửa kính ngạc nhiên

Trên làn môi chú ý

Vượt xa trên im lặng

Ta viết tên em

Một ngày đẹp trời qua cánh gió, nắng thắp sáng những vạch kẻ đường đưa dòng người băng qua phố, thấy cô phục vụ xinh đẹp mặc chiếc váy hoa cùng chiếc dây buộc tóc scrunchies bọc vải trắng chấm đỏ tone sur tone. Thoáng qua hương thơm trưởng thành đầy cám dỗ của thân xác phụ nữ. Cô gái nhìn tôi cười. Hàm răng trắng đều tăm tắp, nụ cười kẹo ngọt với đôi môi màu đỏ cam. Một đôi môi an old flame of mine đẹp như người tình cũ, đỏ hận thù, gợi tình, quý phái như flame 06 trong bảng màu Tom Ford Matte.

Hãy cứ để ngày nhẹ nhàng trôi...

Qua những dịu dàng trong đôi mắt

Qua những cái nắm tay thật chặt

Dắt em qua con phố, nắng đầu mùa

Hãy cứ để khung trời thật trong

Qua mắt em dịu xanh lóng lánh

Mây che nắng gió về sao bình thản

Bờ vai anh hương tóc em ngập tràn

Hãy cứ để lại từng chiều qua

Về muộn màng dịu trong sắc nắng

Ngõ vắng hoe bước khẽ giữ im lặng

Với váy hoa mũ lá rộng vành

Đi cùng một cô gái đẹp nhưng tôi không để tâm vào nói chuyện. Phụ nữ hay nói nhiều và cũng chỉ nên à ừ. Tôi đang nghĩ đến thứ tình cảm cô nàng cất đi, giữ lại, dành cho bác Song. Nó là gì? Có những lúc tôi đã hình dung đến thứ lý thuyết Beauty and the Beast kinh điển về ông Mạnh xe ôm và cô bé Mai lên phố ôn thi đại học. Thế hệ đời thứ 3 của lính Lê Dương da đen Pháp trong những trận càn bắt và hiếp. Gen tây đen trội, da thô và đen, mũi to, môi dày, tóc quăn. Vóc dáng to lớn tầm gần 1m8 với cái côn thịt to ngoại cỡ, dài đến hơn 2 chục phân trong lời châm chọc “Mạnh cu đen” đầy cay cú của đám đàn ông trong xóm.

Suốt một thời ngang dọc đánh chiếm điểm G của phụ nữ, ông Mạnh infamous với thứ vũ khí được đánh số 6789 -san bằng tất cả trong các cuộc yêu khiến các bà các cô chết mê chết mệt. Một người đàn ông dị tính luyến ái mạnh với các yếu tố cơ bản: dễ bị thu hút và quyến rũ bởi phụ nữ, có khả năng tiếp cận và xu hướng quan hệ tình dục thẳng rất rõ ràng. Thứ lý thuyết người đẹp và quái vật này xoay quanh khoảng thời gian đồi bại, trái với luân lý, tai tiếng của hành động “tình giục” lén lút. Sự động chạm từng phần, tiếng nói dịu dàng của đàn ông cùng làn hơi bên gáy khiến cô bé chìm trong sự hư hỏng của chính mình. Nhìn chiếc nơ nhỏ nữ tính phân biệt mặt trước mặt sau thu hút như một món quà, một nút thắt phải được mở ra, những ngón tay ham muốn của đàn ông kéo chiếc quần lót xuống, tụt quá đầu gối theo lớp vải sợi mềm cuộn tròn. Áo ngực su đúc mềm mại bỗng ép chặt lại siêu đẩy, siêu nâng bầu ngực căng tròn rồi buông thả khi khuy dây lưới bị tháo, dây vai buông tuột. Những đường cong mềm mại, nõn nà non nớt của cô gái trẻ bị những nét xù xì, vuông thô đàn ông ép sát, thâm nhập trong tiếng da thịt mềm dập vào nhau, trong tiếng rên đam mê của phụ nữ thoát ra khi được kích thích. Những lần trần truồng trong sự vuốt ve, mơn trớn của ông xe ôm tới những vùng không cụ thể, ngọn đồi vệ nữ ướt đầm trong hơi thở gấp nhễ nhại mồ hôi, vùng cụ thể bị kích thích mạnh đến thỏa mãn đã khiến cô gái lên thành phố ôn thi trở thành đàn bà. Một thứ tình yêu ngược không có rung động trái tim, không có sự đồng điệu về tâm hồn. Mà chỉ còn là đòi hỏi, ham muốn thể xác của giống vật đầy ám ảnh.

Tôi lắc đầu thở dài. Hoàn toàn không phải.

-Em là gái miền Đông á. Không phải miền Tây.

Tôi giật mình ngoảnh đầu sang nhìn đôi mắt to tròn ngạc nhiên của cô bé. Bác Song đang bị chìm trong màu đen trong 5 màu sắc của nỗi buồn, chìm vào sự thống khổ của ánh sáng trong Huyết kế giới hạn của chính mình. Trí não lật lại những trang giấy về thuyết màu Goethe:

“Ánh sáng vốn tạo nên màu sắc từ bóng tối, là một biểu tượng tuyệt vời về linh hồn, nó phát toả vật chất và từ đó tạo nên thân xác. Khi vầng hào quang đỏ phai nhạt từ áng mây chiều nó để lại một cặn xám đằng sau, vậy nó là chính cái chết của con người. Ánh sáng của linh hồn trở nên mờ mờ và khuếch tán ra khỏi cơ cấu của thân xác. Sự dàn trải của ánh sáng mất đi sự thu rút của bóng tối sẽ đến.”

Dọc theo con đường tơ lụa của lịch sử Trung Hoa có những văn tự tương tự:

白天归顺生活

夜晚臣服灵魂

一个现实

一个真实

万家灯火生炊烟

柴米油盐又一天

Ban ngày quy thuận cuộc sống

Ban đêm chấn phục linh hồn

Một là Hiện thực

Một là Chân thực

Nhà nhà nhóm lửa mùi khói bếp

Củi gạo muối dầu ngày lại qua

Bác Song đã xác định được thứ kí sinh trùng kia. Nó đang ẩn trong người cô gái xinh đẹp. Nó là một con cù dậy. Bụi linh hồn từ từ bay ra để lại một thể xác dần dần mất hết nhận thức. Con cù sẽ không thể lấy được bất cứ thông tin gì từ bác Song qua những phút giây hờ hững yếu đuối của cô gái mà ngược lại bác Song có cơ hội tiếp cận, đi tìm nó để tính sổ.

Quay lại truyện Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN

Phuong Tran

Trả lời

2024-04-09 09:24:31

Kể chuyện lan man , bố cục truyện ko rõ ràng