Logo
Trang chủ
Ngoại truyện 22: Cô gái ngồi chải tóc bên khung cửa sổ 7

Ngoại truyện 22: Cô gái ngồi chải tóc bên khung cửa sổ 7

Con cù từ xa xưa trong tưởng tượng của người Hội An là con yêu quái hô mưa, gọi sấm gây bao phen khốn khổ đối với cuộc sống con người. Thành phố Hội An tỉnh Quảng Nam thuở xưa là rẻo đất nhô ra biển tạo thành một cái cồn cát bên cửa sông. Do được thiên nhiên ban tặng nhiều phù sa màu mỡ nên đất đai tốt tươi, đặc biệt ở cái cồn này rất thuận lợi cho giao thông đường thủy nên ghe thuyền của các nước thường xuyên ra vào trao đổi, buôn bán hàng hóa. Vì vậy, Hội An sớm trở thành một phố thị nhộn nhịp. Một số thương nhân giàu có của Trung Hoa, Nhật Bản nhận thấy cồn đất này thích hợp việc làm ăn nên họ quyết định xin nhập tịch để sinh sống lâu dài ở Hội An.

Trong số những thương gia nước ngoài ấy có một ông thầy địa lý rất giỏi đã phát hiện ra trong lòng cồn đất Hội An có một quái vật khổng lồ. Đó là con cù với thân hình vô cùng to lớn, nó tu luyện qua nhiều đời nên trở thành yêu tinh, rất hung dữ. Cù cũng chính là con thủy quái gây ra sấm sét, gió mưa và thảm nạn lụt lội triền miên nơi hạ lưu các con sông lớn. Cù giống với con rồng nhưng nó có cặp sừng đáng sợ. Qua thực địa, thầy địa lý liền phán đầu cù tận bên Ấn Độ, thân nó chình ình dưới lòng đất Hội An, còn phần đuôi nằm tận xứ Phù Tang, Nhật Bản. Vì vậy, mỗi lần cù vẫy đuôi thì bên nước Nhật xảy ra động đất, sóng thần, nhà cửa sụp đổ, cây cối xác xơ. Hễ cù ngứa ngáy, cựa mình thì đất Hội An sụt lở, đình chùa rung chuyển, mưa gió ầm ầm, nước dâng cao ngập lút nóc nhà, gây biết bao tai ương cho dân làng. Nó ngóc đầu là lửa phun trào gây hỏa hoạn ở Ấn Độ… Để tránh thảm họa do cù gây ra, các thương nhân người Nhật Bản ở Hội An đã góp tiền của đúc một thanh kiếm bằng vàng rồi “yểm” đúng vào sống lưng con cù ở giữa một lạch nước, không cho nó tác oai, tác quái nữa, nghĩa là không để “cù dậy”. Sau khi đóng thanh kiếm xuống lưng cù, người Nhật bắt đầu xây dựng bên trên một chiếc cầu có mái che vắt ngang qua con lạch đêm ngày nước chảy ào ào, người Hội An xưa gọi là con lạch Ồ Ồ theo giọng Quảng.

Tuy cù đã bị kiếm vàng thọc đúng chính giữa xương sống nhưng vẫn không chịu nằm yên. Mỗi khi đổ móng cầu, cù lại cựa quậy, gây mưa gió, nước chảy cuồn cuộn cuốn hết ra sông. Người Nhật đành phải nấu các nồi chì, nồi bạc đổ xuống lòng lạch để làm chân móng, bên trên xây các trụ đỡ bằng gạch, đá mới hoàn thành được chiếc cầu. Chính do “cù dậy” phá phách nên việc xây dựng cầu bị kéo dài qua nhiều năm. Đến khi làng Minh Hương của Hội An ra đời, bà con Minh Hương xây thêm một cái miếu thờ ở mé bắc cầu và thỉnh thần Bắc Đế Trấn Võ có biệt tài trị thủy về thờ cúng và từ đó mới có cái tên Chùa Cầu.

Năm 1991, Ban quản lý Di tích Hội An nay là Trung tâm Quản lý bảo tồn Di tích văn hóa Hội An phát hiện trong gốc cây đa cổ thụ tại khu đất cuối đường Phan Châu Trinh, thuộc tổ 4, phường Cẩm Phô, một tấm bia đá thờ trong cái am được xây bằng gạch thẻ. Do bia được dựng lâu đời nên rễ của cây đa phủ kín mít cả am thờ. Vì vậy, đơn vị quản lý phải thuê người phát dọn sạch các nhánh rễ mới lau chùi và dịch nội dung được chạm khắc trên bia. Ngoài các dòng chữ Hán - Nôm như “Bắc Đế sắc lệnh lập cực ngự phong yểm thủy đạo; án ma ni bát mê hồng” còn có khắc 3 hình tròn và 3 đạo bùa. Một số nhà nghiên cứu cho rằng, tấm bia này là bùa yểm thủy đạo của các thầy địa lý để an dân, lại có người nói sau khi xây dựng Chùa Cầu, người Nhật Bản đã đặt bia ém yểm không cho cù cựa quậy. Cho đến bây giờ trong những lễ hội giao lưu văn hóa Hội An – Nhật Bản vẫn có những hoạt cảnh trấn cù.

Nhưng thứ mà bác Song đang tìm không phải giống trong những tờ báo cũ. Nó liên quan đến nỗi sợ hãi của lính Pháp tại những cù lao rồng Đông Nam Bộ và công ty dược phẩm lâu đời nhất thế giới Merck Group.

Merk ra đời năm 1668 tại Darmstadt Đức. Trong những năm cai trị của Đức Quốc xã, công ty được lãnh đạo bởi Karl Emanuel Merck, người đã trở thành thành viên của đảng Quốc xã vào năm 1933. Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Merck sử dụng 256 phụ nữ Nga và Ba Lan dưới dạng lao động cưỡng bức cùng vài trăm lao động nước ngoài đến từ Pháp, Bỉ tại nhà máy để sản xuất chất gây nghiện, vitamin, chất diệt khuẩn và hóa chất chiến tranh. Một cuộc không kích vào ngày 12 tháng 12 năm 1944 đã tàn phá gần 70% nhà máy và giết chết 55 nhân viên đồng thời phá hủy đi bí quyết điều chế hóa chất chiến tranh.


Thứ hóa chất này được nhen nhóm nghiên cứu trở lại và không có bằng chứng xác thực Merck Darmstadt - Merck Đức hay Merck & Co – Merck Hoa Kỳ (ban đầu được biết đến như một liên doanh với AstraZeneca) đã đem nó đến thử nghiệm tại chiến tranh Đông Dương. Nhưng tại vùng đất An Nam từng xuất hiện loại thuốc chuột bạch tạo ra những trại điên bê bết máu ám ảnh với những giáo sư điên, bác sĩ điên và tù nhân điên. Sự giao thoa tính ngưỡng Đông Tây khiến lính Pháp thời đấy không biết phải nên sợ điều gì. Những kẻ điên dại mất trí, xác chết thử nghiệm hay thứ mà dân An Nam đang đồn đại - cù vật. Dẫn đến hiện tượng kỳ lạ ở những cù lao rồng thời Pháp thuộc, Tây bắt những người cùi hủi tập trung thành làng ở đầu cù lao, đem "nhơ uế" đặt trấn cá sấu nằm dưới cù lao. Điều khiến cho đám Tây lông ám ảnh, sợ hãi chính là những giấc mơ tu sĩ bị cá sấu ăn thịt hóa cù hay hình ảnh những con cá sấu bị bắn đến nát đầu vẫn như xác sống lao vào cắn xé lính Pháp điên cuồng bị ám ảnh cưỡng chế trong đầu. Vô hình chúng bị đồng hóa ngược. Sau khi chết trở thành những con ma Tây thích ngửi hương, muốn được thờ cúng. Điều này cũng dễ giải thích như bản tài liệu Sông Đà ghi chép sự tha hóa của kĩ sư Nhật khi sang Việt Nam làm việc, làm ít chơi nhiều lương cao, sống những ngày tháng trên thiên đường, ở metro, ăn đồ ngon, chơi gái đẹp và không muốn nghĩ đến ngày về.


Cũng không quá khi đám Tây nói Việt Nam là một trong những môi trường làm việc dễ tha hóa con người nhất. Vì đến ma cũng không thoát khỏi vòng tha hóa. Ma Tây hay ma Tàu không phải khái niệm lạ. Hoàn toàn có thể giao thức với chúng bằng ngôn ngữ nhưng cũng không ai dở dại gì mà đi giao tiếp với đám này. Vì chúng - những kẻ tồn tại ngược theo dòng thời gian đều sở hữu những bộ não thông minh đến chết. Chúng không phải đám tây đen chết càn, chết vì bị phục kích, đánh mìn đùi bay lên trời vẫn ham đi sờ vú, sờ bụng đàn bà phụ nữ nhe hàm răng trắng ởn mà các cụ xưa hay kể. Chúng tìm mọi cách để tồn tại theo dòng thời gian với ham muốn nhận được sự tôn kính và đề cao hết mức giống như một Á Thần. Chúng được lượm nhặt bởi những tu sĩ trong sự xưng tội, rửa tội nhưng không về với Khải Huyền. Sự không thống nhất, chia nhánh, phân chia dòng tu, giáo sứ khiến các Cha không thể có sự kiểm soát tuyệt đối chúng. Quyền lực vượt qua thần thánh của long mạch – vết nứt âm dương khiến chúng thèm khát và muốn trở thành cù dậy. Trị những thứ thế này chỉ có một cách duy nhất. Đối đầu và kiểm soát nó. Mỗi lần đến hạn, không cho nó hóa được thành cù dậy. Mỗi con kênh, cái rạch Đại Việt đều quý giá. Không có lý gì để có một con cù Tây.


南國山河南帝居

截然定分在天書

如何逆虜來侵犯

汝等行看取敗虛

Nam quốc sơn hà nam đế cư

Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư

O'er the hills and streams of southern clime

A southern monarch reigns;

His sov'reign state

On bamboo slips engraved by Time

The writ of Heav'n ordains

Dare you, 'gainst Fate?

Thrust in, His turbulence to quell?

Beware! - For you will sound the knell.

Cũng chính vì lẽ đó mà Công tội chiến lệnh cắm ngang thân cây xoài tượng gọi thợ săn quái vật. Bác Song chấp nhận hạn chết để cho lên bờ con cù Tây này. Bụi linh hồn dễ quan sát nhất ở những người đã mất đi nhận thức, sống thời gian cuối cùng của đời sống thực vật trước khi bước về thế giới khác. Bao quanh khắp cơ thể, những hạt bụi nhỏ li ti quãng ngắn, dày đặc như màn hình ti vi mất sóng bốc hơi dưới ánh sáng mặt trời. Không phải tự nhiên mà trẻ sơ sinh thích nghe tiếng ồn trắng như tiếng sóng nhiễu ti vi rồi chìm vào giấc ngủ. Âm thanh giả lập sự phân rã chậm nhất của linh hồn.
Khoảng thời gian này công việc xây dựng của tôi khá vô vị, một màu với những tuyến mương thoát nước dài hàng cây số. Tan giờ làm tôi phóng xe về nhà bác Song chơi chứ không đi ăn uống với anh em trong phòng. Cánh cổng khóa, có lẽ bác vẫn đang ngoài đồng. Lại quay đầu xe, đi theo hơi khói rạ bãi ấm nhưng cay nồng mùi hành tỏi. Vừa dừng xe máy đầu bờ chỗ chòi vịt, bác Nghiên đã hỏi:

-Cháu đi tìm bác Song lấy cặp à? Ông ấy ngã ngoài bãi cho đi cấp cứu rồi. Ra chòi bác đưa cái cặp cho.

Tôi bần thần không hiểu đầu đuôi gì theo sau. Tiếng bác Nghiên tiếp lời:

-Có con mèo gấm bên núi Hoành xuống, lội qua sông về bãi đồng mình bắt gà. Ông Song đuổi theo trượt chân ngã. Thấy bảo đầu đập mạnh xuống đất, bị nặng lắm. Tối xong việc bác cũng lên thăm xem thế nào.

Ra tới nơi, gà vịt đã được lùa gọn vào chuồng nhưng cả vườn bị quần nát bởi những dấu chân người xen những dấu chân mèo rất lớn. Thân cây chuối gẫy gập, rỉ ra thứ thạch màu đỏ máu. Trên cây xoài tượng những dấu móng vuốt to vẫn còn mới nhưng đa bóp cổ thì không còn cắm ở đó nữa. Mở chiếc cặp da nâu, khóa đồng của bác Song, tôi mới ngợ ra tất cả.

Khi có mưa bão cùng tiếng sấm nghịch nhiệt, đồng nhãn của tôi đã mở và nó được cung cấp thông tin. Tôi vẫn nghĩ rằng người đàn ông ở Nam Văn Quán và văn quan soạn thư trong Khâm Thiên Giám là một bè. Anh Thịnh trưởng phòng quản lý đô thị cũng được coi như một chức quan trên dương giới. Khi bút đặt trát đưa, quyết định mộc trảm đã tạo ra sự phẫn nộ không kìm được cho âm giới, chính họ người đọc cáo gửi điếu, người biên bút phê chẩn chống lệnh âm dương mà tạo ra trận mưa như đổ nước tạo ra cơn gió cuồng bạo, giật tấm biển quảng cáo vào cửa sổ dằn mặt quan Thịnh. Vì hành động này quân triều đình truy bắt, đánh người đàn ông lông mày nét hất nét mác không nhấc nổi mình lôi đi. Thần Nông nhìn ra bỏ cả việc về thăm lễ tế, vội vàng đi giải trừ hậu họa. Nhưng những chước đoán của tôi là hoàn toàn sai lầm. Tôi đã không thể hiểu ra. Anh thanh niên đọc điếu đưa bàn tay bê bết máu hướng về phía tôi mà nói: Thụ! Mở đồng nhãn mà cứu ta chính là bác Song. Sau khi cây cối bị chặt, bác là một người thờ vị thần chăn nuôi trồng trọt, làm lễ tống tạ. Văn quan biên thư trong Khâm Thiên Giám chính là con cù. Bác Song đã nói với tôi rất nhiều về rồng mà tôi chả ngấm được chữ nào vào đầu. Mưa to gió lớn có sức tàn phá cùng tiếng sấm nghịch nhiệt báo cù sắp dậy giữa vùng này. Chính con cù trong hình quan văn Khâm Thiên Giám đã yếm thư đổ vạ cho bác Song. Sự mập mờ không rõ ràng trắng đen buộc bác Song bị cắm Công tội chiến lệnh cho bài kiểm tra cuối cùng. Em nữ sinh hóa cáo cắn chết gà ở làng bên không phải thần đưa hình theo con mèo gấm nhập vào. Mà là con cù nhập. Nó tác quái khiến Trào Phong phải xuống. Con mèo gấm chạy ra từ trong chùa là hình của Trào Phong đuổi theo tinh cù chứ không phải bóng thần thánh nào thoát ra từ em nữ sinh nhập lại vào con mèo gấm. Nó giả dạng rất giống Trào Phong thật. Xưa nay dù đi đến đâu, thứ được coi là biểu tượng của Trào Phong chính là việc không cắn chết bất cứ con vật gì ngoài gà, chỉ cắn chết chứ không ăn. Gà là giống hay hóng hớt không giữ được miệng. Hay tiết lộ bí mật của trời đất. Gà trắng thành tinh thành Cổ Loa xây không nổi. Thục Phán An Dương Vương phải thỉnh Huyền Thiên Trấn Vũ giết gà tinh. Đến giờ làng Thụy Lôi vẫn còn tảng đá nứt đôi, dấu tích vết chém đứt đôi cổ yêu tinh gà. Hàng năm lễ rước chúa phong vua sống vẫn được thực hiện để thị uy gà tinh.

Lời phán: “Ta đứng chân đế vương, có hình có bóng mà không ai thèm thờ” đến các cụ cao niên cũng phải giật mình. Vì hiện giờ đình chùa Đông Triều rất ít nơi thờ hình Trào Phong thực dù nó là một trong chín đứa con của rồng, là cấm vệ thần đứng nóc hoàng cung, kiêu ngạo nhìn bốn phương tám hướng. Trào Phong luôn đi có đôi. Chó mặt rồng bắt quỷ, Chó mặt quỷ bắt thần. Dù chỉ trong hình một con báo gấm. Con cù khôn ngoan dẫn dụ Chó mặt rồng rồi ẩn lại trong thân cô gái xinh đẹp, nó chưa dậy nên chó mặt rồng chưa thể bắt được tinh con cù nhưng Chó mặt quỷ đã đánh hơi thấy Đa bóp cổ lôi bác Song đi. Nó chơi pha này đắng quá.

Có thể bạn nghĩ rằng tôi tự huyễn hoặc mình khi tự cho mình sức mạnh tâm linh đồng nhãn hay cho rằng đồng nhãn là một thứ gì đó an overrated, được đánh giá quá cao. Nhưng thực tế đồng nhãn là một thứ rất khó sử dụng. Nó mang đến một lượng thông tin rời rạc của nhiều chiều không gian, bắt trí não hoạt động liên tục qua giả lập tình huống. Nó không dễ dàng như bạn mơ có người cho số đề mà đưa đến một lượng thông tin đã mã hóa nhất định như được tạo ra từ máy Enigma, còn trí não của bạn có phải Alan Turing hay Hut 8 để giải mã không thì đó là việc của bạn. Tôi cũng đã từng ảo tưởng đôi đồng nhãn của mình cũng giống bà ngoại, một ánh nhìn xuyên thấu không gian, tầm sinh long đoạn tử long, thái tổ trùng trùng, xiết lưu giao tụ đoạt tứ thủy. Và nhận về cảm giác bất lực trước thứ huyết kế giới hạn không thể sử dụng này.

Tối lên trên viện, anh em nhà bác không đông nhưng đủ, duy chỉ có con trai công tác trong miền nam chưa đặt vé máy bay về kịp. Cạnh tôi là một người đàn ông hôn mê với chiếc monitor theo dõi bệnh nhân chằng chịt sóng. Những nhịp đập tim vẫn đều đều theo chu kỳ sóng Pleth, máu từ động mạch chủ vẫn bơm đều đến các ngón tay. Đạo trình điện tim qua sóng ECG cũng không có gì bất thường với sự có mặt đầy đủ của sóng P, đoạn PR, phức QRS, đoạn ST, sóng T, sóng U. EtCO2 cuối kỳ thở end-tidal CO2 vẫn nằm trong giới hạn 35 - 45 mmHg của thán đồ capnography . Những nhịp sóng huyết áp xâm lấn IBP invasive blood pressure qua động mạch đùi vẫn dốc rất liền mạch, tự nhiên. Mọi thứ đều bình thường, chỉ có trí não vẫn đang ngủ một giấc dài chưa thức tỉnh.

Ra về, tôi chỉnh dây, đeo chặt cái cặp da nâu vào người, giúp bác Song hoàn thành những việc còn đang dang dở. Về phòng tôi lấy trong cặp những đoạn thân củ cỏ gừng ra, nối chúng lại bằng cói, nhập đầu, nhập tay, điểm huyệt cho Mộc Long. Vừa làm miệng vừa lẩm bẩm những lời ở cuốn sách trong cặp:

Thế của long lấy mềm mại linh hoạt làm quý. Long lên xuống trùng trùng, uốn lượn cá nhảy chim bay gọi là “sinh long”, là địa huyệt cát. Nếu long thô thiển ngang ngược cồng kềnh, uể oải như cây khô cá chết là “tử long” địa huyệt hung. Đất là thịt của long, đá là xương của long, cỏ là lông long. Long có thuận có nghịch. Nghịch thì quí, long phải tụ không được phân tán. Long phải dừng không được bỏ đi.

Viết xong chữ Niệm Vô Song lên thân hình nhân, tôi thở dài. Trước thân người nuôi hồn cây cỏ, giờ xin thân cây cỏ đưa dẫn hồn người về đúng như ý nguyện.

Tôi lang thang cô độc trong đêm tối. Trong tiếng gió trở mùa lạnh lẽo như có âm thanh cây cỏ đang xì xào. Chúng đang bàn tán về tôi hay về hình nhân con Mộc Long đang trong tay tôi. Cứ lan man suy nghĩ rồi đến trước cổng nhà cô gái người miền Đông về làng mở quán từ lúc nào không biết. Tôi dừng lại, ra chỗ bờ tường rào thấp đối diện cửa sổ gác hai căn nhà. Dùng thuổng cán ngắn đào đất và chôn xuống đoạn thân cỏ gừng. Vừa vùi đất lấp xong chợt cánh cửa sổ bật mở. Cô gái xinh đẹp đang xõa tóc nhìn trừng trừng về phía tôi. Ánh mắt ma quỷ chẳng ăn nhập gì với khuôn mặt xinh đẹp làm tôi bất giác sợ hãi ngoảnh đi. Chẳng ai nói với ai lời nào. Tôi nghiến răng ken két giữ lại can đảm ra về. Nằm trên giường cũng chẳng ngủ được, lấy cuốn sổ ghi chép đã ố màu của bác Song ra đọc. Đọc lại những ghi chép về Trào Phong.

Quay lại truyện Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN

Phuong Tran

Trả lời

2024-04-09 09:24:31

Kể chuyện lan man , bố cục truyện ko rõ ràng