2 ngày liên tiếp. Câu chuyện giữa nàng và mình không quá nhiều, nếu có thì vẫn chỉ là công việc, hỏi đáp. Mình nghiễm nhiên tự dưng coi đây thêm như 1 người quen, 1 em gái xa lạ mà mình có cả đống. Tối hôm đó, vừa tắm xong thì 2 cuộc gọi lỡ từ thằng bạn. Bật máy lên gọi lại
Phải gần 1 tuần sau đó mình và nàng mới setup được buổi hẹn thứ 2. Trong thời gian đó, câu chuyện giữa 2 người cũng đã đá động tới nhiều vấn đề khác ngoài công việc. Hầu hết là mình chia sẻ quan điểm, về lối sống, về chính trị, về khoa học, lịch sử hầm bà lằng. Nói chung cứ nhu buôn chuyện với mấy thằng bạn. Ý nghĩ thích – không thích trong lòng mình không phải không có nhưng nó khá là mờ nhạt. Có thể nói là thích 1 chút, thích sự dịu dàng của nàng. Nàng cực kỳ nhẹ nhàng, cảm giác như viết từng từ ra cũng sợ ấn mạnh màn hình cảm ứng nó đau. Nàng trái ngược với mình, nói rất ít. Mình đánh giá không phải là một người sáng dạ qua những câu chuyện khác nhau. Có nhiều vấn đề đơn giản nhưng phải giải thích nhiều lần. Nhưng đó không phải vấn đề mình đề ý, mà quan trọng, có 1 cái gì đó len lỏi dần vào suy nghĩ rằng : “một người phụ nữ dịu dàng tới mức này, hiền lành tới mức này, nếu là vợ không rõ có hỗ trợ được gì trên con đường sự nghiệp không nhưng chắc chắn sẽ không cản lối”.
Nàng là chị cả, dưới nàng có 1 em gái kém 2 tuổi sinh năm 96. Đang theo học đại học Y Hà Nội tại thời điểm đó, nói tới là biết học rất giỏi và thông minh rồi. Còn nàng học đại học mở, ra trường làm linh tinh và mới về làm spa chỗ bạn mình quen ( không thân) được hơn năm. Phụ trách quản lý quỹ lương, thu ngân và marketing. Cái spa đó nhỏ tý thôi trong ngõ ở khu Chùa Láng, kinh doanh gọi là tàm tạm đủ duy trì dư ra chút. Vì là mảng thêm của vợ Tùng nên cũng không đầu tư nhiều. Nói chung thuộc dạng spa vớ vẩn sống bằng khách quen tới chăm sóc da, đấm bóp ( chỉ phục vụ nữ) , tẩy lông , bấm huyệt gì gì đó 1 số .
Gia đình nàng thì khá có điều kiện trên Phú Thọ, bố làm nhà nước còn mẹ buôn bán ngoài chợ kiếm rất khá. Bố mẹ có 2 cô con gái nên lo cho lắm, lúc nào cũng bảo sau này lấy chồng mà khổ về bố mẹ nuôi.
Sau này mình biết nàng ở nhà so với em lại là dạng tiểu thư. Chả phải làm gì , ai cũng chiều chuộng kể cả em và chả biết làm gì, trái ngược với cô em gái.Nàng nấu ăn dở tệ, lười việc nhà, tư duy logic cũng kém nhưng bù lại thì rất tích kiệm, và đúng như thể hiện từ đầu, cực kỳ hiền dịu, mau nước mắt.
……..
Quán café Highland Nguyễn Chí Thanh là 1 trong những địa điểm mình thích vì không gian khá ổn. Hai cô gái đã ngồi đó từ trước, từ sau lưng thì mình nhìn thấy dáng nàng đang ngồi đó. Đối diện là cô bé tên Trang , nhìn mặt cũng có nét dam dang thật.
Câu chuyện cũng không có gì để kể, đại khái mình làm 1 bài về telesale, hầu như cả buổi chia sẻ phần lớn là nói chuyện với em Trang ( vẫn là ngứa mồm). Phần trò chuyện với nàng khá ít. Hơn 2 tiêng sau cuộc hẹn mới kết thúc, cả 3 đi ra bãi đỗ xe.
Trong lúc Trang loay hoay lấy xe thì mình ra xe mình rồi quay lại chỗ nàng đứng, đưa cho 1 cái túi bóng. Bên trong là 2 lọ bổ phế mua vội.
Mình lấy xe đi trước hẳn, hơi ngường ngượng. Đã lâu lắm rồi , lâu thật lâu mới quan tâm 1 cô gái. Mà tại sao lại quan tâm nhỉ ? Mình bắt đầu thích nàng hay chỉ là bản năng chăm sóc người khác ? Nhất là nàng là 1 cô gái yếu đuối ?
Ơ mà, sao không cảm ơn nhở ! Ngạc nhiên hay kiểu éo quan tâm. Nếu thích mình và quan tâm thì nội trong 10p sẽ có tin nhắn cảm ơn.
1 tiếng rưỡi sau tại nhà thằng bạn, quẩy xong 2 trận liên quân mà vẫn éo thấy cái tin nhắn cảm ơn nào cả. Đm , là sao ???
………………………..
…………………
Lại là những câu chuyện chẳng có đầu chẳng có cuối. Nhưng mình thấy vui vui, không rõ theo nghĩa nào. Có thể vì thích ? Hay là vì lâu lắm rồi không nói chuyện thoải mái với một cô gái ?
Những ngày sau đó, trong khoảng 1 tuần hoặc hơn gì đó, những cuộc chat đã biến thành màn video call. Thực sự mình rất nhiều chuyện để kể, như là tóm tắt 1 tác phẩm văn học , 1 bộ phim, kể chuyện về vẻ đẹp của 1 vùng đất đã từng đi qua. Nàng thì lúc nào cũng ngây ngây ngô ngô và thực sự bị thu hút bởi những câu chuyện đó. Có thể khẳng định phần nào đó rằng nàng đã thích mình, và mình cũng vậy. Lại thêm cai sự bơm từ thằng bạn giới thiệu 2 đứa , bơm cả mình và bơm cả nàng lẫn thằng sếp của nàng, nó lại còn rất âm mưu, rằng nếu mình với nàng yêu nhau thì với tính mình sẽ hỗ trợ nàng ®công việc rất nhiều, từ đó thằng Tùng sẽ là người hưởng lợi nhất .Thế là nguyên 2 cái máy bơm công nghiệp luôn và nhiều lúc thấy thằng Tùng kia còn nhiệt hơn cả nó.
Yêu cũng có có 5-7 loại dù cùng là tình yêu nam nữ. Đôi khi không phải là cái gì đó ghê gớm, đơn giản có khi chỉ là thói quen , thói quen có mặt người kia trong cuộc sống của mình. Đó cũng là một loại tình yêu. Rằng thiếu người kia thì cuộc sống thiếu hụt cái gì đó, không muốn đánh mất, vậy cũng là yêu. Và sự thật nếu các thím để ý thì trong cuộc sống này, loại tình yêu thói quen đó vô cùng nhiều. Bằng chứng là cứ tự nhìn những cặp yêu nhau và hỏi :
+Có sẵn sàng chết vì nhau không ? KHÔNG !
+Có đau khổ vì không được gặp nhau không ? KHÔNG !
+Có cảm giác thiếu người kia thì không sống nổi không ? KHÔNG !
+Có muốn giữ người kia ở cạnh mãi không ? CÓ !
+ Có sợ đánh mất không ? CÓ !
+Có đồng ý cưới không ? CÓ !
Có một loại tình yêu như thế, gọi là tình yêu bắt đầu vì thói quen....
Mình nhận thức được tình yêu này khác tình yêu đích thực. Vì với nyc, chỉ cần vài ngày không được gặp nhau dù tối nào cũng call video vài tiếng mình vẫn nhớ phát khóc. Chỉ cần nghĩ tới đánh mất là sợ bủn rủn chân tay. Thậm chí đang ngồi cạnh, ôm nyc trong tay nhưng vẫn thấy nhớ, vẫn thấy muốn hơn nữa... Ai từng yêu thật lòng sẽ hiểu điều mình nói. Từng phút từng giây đều muốn cạnh người đó, và đúng theo cái nghĩa nếu thực sự phải 1 túp lều tranh, cơm rau dưa qua ngày thì vẫn thấy hạnh phúc. Tình yêu thực sự nó lớn lao lắm...
Sau cùng lần hẹn hò đầu tiên đã tới, mình rủ em đi xem phim sau đó có hẹn tiếp với 1 thằng em vừa góp vốn cùng bạn mở cửa hàng quần áo nữ. Trời mưa rào nhẹ, dù vậy cả mình và nàng đều đúng giờ, mình tới con ngõ nằm ở Hoàng Quốc Việt đón nàng, còn nàng thì cũng không để mình chờ lâu mà chỉ vài phút đã xuống. Bộ phim hành động trôi đi nhanh chóng và thực sự chẳng có cái màn nắm tay hay trò chuyện trong rạp đâu. Mình không thích vồ vập, càng không thích là người kém ý thức trong rạp.
Tiếp theo là một màn đẩy đưa tại shop thằng em mình mới mở, cuối cùng nàng cũng đồng ý nhận 1 bộ đồ công sở với lý do của mình là mua ủng hộ. Cả mình , nàng và 2 đứa em đi café, buồn cười là lại bị ngứa nghề , cả buổi chả nói chuyện với nàng câu nào mấy mà chỉ quanh quẩn nói chuyện tư vấn cho thằng em.
Buổi hẹn hò khép lại và chẳng để lại ấn tượng mẹ gì với cả 2 cả ( ít nhất theo mình thấy và thực ra sau này hỏi vợ cũng bảo thì thấy bt ).
Sự chuyển biến đầu tiên mãi mới xuất hiện sau đó mấy ngày, và đấy cũng là lần đầu tiên mình biết mặt – tiếp xúc với em vợ mình : H
n0love [Chủ nhà]
Trả lời2022-02-26 14:33:10
Nói về việc viết - kể trên mạng, đơn giản người viết ra muốn chia sẻ tâm sự những điều không thể nói với ai trực tiếp. Thỏa mãn tâm lý của mình cũng như tìm người lạ sẻ chia. Nhưng bản thân nó cũng là sự trao đổi, tôi kể, bạn lắng nghe tôi. Nó là sự tôn trong : tôi kể, bạn sẽ nghe hết câu chuyện và đánh giá. Có nhiều điều mắt thấy tai nghe còn không phải như vậy chứ đừng nói nghe kể và nghe kể chưa hết. Nên mong mấy anh đạo đức học - tiến sĩ mạng né mình ra đừng đọc và đánh giá làm gì... Anh em ai ủng hộ thì cho 1 like với comment mai mình ra chap tiếp.
[11 giờ trước] Ngoại truyện 10: Mẩu truyện hiện tại 2: Những mảnh đời
[15 giờ trước] Chương 44
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 79
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 78
[3 ngày trước] Phần 3 - Chương 77
71414 · 0 · 541
43456 · 2 · 304
144288 · 0 · 779
13814 · 0 · 264
674687 · 2 · 850