Logo
Trang chủ

Chương 2: Làm quen với vợ

P/s : Chap này thiên về kể truyện nhiều hơi là chuyện hơi lan man tý nhưng thôi tiện đã viết chuyện cho ae đọc thì cũng chi tiết chút. Ai chán có thể bỏ qua xin đừng gạch đá. Chuyện của em không có chịch choạc đâu bác nào hóng mất công. Như em nói có 1 xíu đen tối, 1 xíu ngắn gọn thôi nhưng còn xơi mới tới đoạn đó. Em viết cũng phải hồi tưởng lại dù không phải là quá xa xôi. Tối rảnh viết nốt chap 3 cho đủ ngày chủ nhật.

Số phận ! Mình luôn nghĩ tới 2 chữ này không biết từ lúc nào, chỉ biết là rất sớm. Và nghĩ càng nhiều hơn sau cú sốc tình cảm trong đời. Khi đã quyết định rằng thả trôi 1 lần, buông bỏ suy nghĩ, buông bỏ những tính toán mà nương theo dòng chảy của cái mơ hồ mang tên số phận 1 lần.

Và mình gặp vợ mình như thế, nó xảy ra trước cả sự sắp xếp của mấy thằng bạn. Đó là một chiều tháng 5, cái nóng không quá gay gắt nhưng cũng đủ làm người ta phải tìm đến những cơn gió nhân tạo từ quạt máy hay luồng không khí lạnh từ những chiếc điều hòa.

Ấm nước trà đã được làm đầy tới lần thứ 3. Câu chuyện về chính trị, kinh tế, rồi chuyện cũ chuyện mới giữa mình và anh bạn thân cũng không rõ trôi đi tận đâu thì một giọng nói êm ái từ sau lưng mình xuất hiện.
 

  • Em chào 2 anh!
  • Chào D ( tên vợ mình) , học xong rồi à ?
  • Dạ, anh Trung bảo nay thế đã !
  • Thế học được gì không ?
  • Dạ cũng 1 ít ạ.
  • Ờm, em phải chăm chỉ lên không anh mang tiếng với sếp em gửi gắm đấy.
  • Dạ vâng
  • À, mà em bảo em muốn hỏi về sắp xếp quản lý lương thưởng nữa đúng không ?
  • Dạ vâng ạ!
  • Thế đúng là duyên, đây anh giới thiệu em, đây là anh T ( tên mình) thầy anh về kinh doanh với nhân sự luôn.
  • Ồi thế ạ!
  • Thế ngồi đây trao đổi với anh ấy xem có học được gì không ?

Tiếng bước chân gần dần và nhanh chóng, đối diện mình là cô gái tên D. Đôi kính cận, làn da trắng và thân hình mảnh mai. Em cũng không cao, chỉ khoảng 1m6, thấp hơn mình 1 xíu. Cả khuôn mặt ánh lên sự dịu dàng, yếu đuối như là một cô gái hay mang bệnh trong người có nền sức khỏe yếu.
 

  • Em chào anh!
  • Ừ, chào em, anh là T
  • Vâng em vừa biết ạ!
  • Đây là em D, ở công ty thằng Tùng, nó nhờ tao cho em sang tầm sư học đạo về marketing với quản lý, mà marketing thì còn được chứ quản lý thì tao k rành bằng mày. Mày chia sẻ với em ý ít ( bạn mình tham gia )
  • Em được cử sang học thêm marketing à ?
  • Vâng ạ, bên em đang yếu mảng marketing với nhân sự quá nên sếp bảo em sang đây học ké.
  • Em đang làm quản lý công ty hả ?
  • Dạ không, kiểu em phụ trách phần tiền lương ý, mà bên em cửa hàng chia ca xong các bạn lại hay thay đổi lịch nên hơi rối. Quản lý thì không có mà tự quản lý lẫn nhau ạ, còn marketing thì công ty đang không có ai chuyên nên em làm luôn.
  • Vừa làm tiền lương, lại làm nhân sự xong lại marketing thì sức đâu mà làm, siêu nhân à ?
  • Không anh, nghe thế thôi chứ bên em có mấy người thôi ạ. Qui mô cũng nhỏ.
  • Thằng Tùng là làm về phụ kiện máy tính nhỉ Dũng ? – tôi quay sang hỏi bạn
  • Ờ, nhưng đây là spa vợ nó với nó mở. Vợ nó trước học làm spa
  • Vâng , bên em là spa ạ !
  • Spa thì anh chưa tư vấn cho đơn vị nào, nhưng về nhân sự , kinh doanh và mareting thì doanh nghiệp nào cũng sẽ có những yêu cầu chung nhất thôi. Em có thể chia sẻ thêm cho anh chi tiết hơn về các loại hình dịch vụ, điểm mạnh theo em là vượt trội , các nhân sự, tình hình các kênh marketing xem anh tư vấn được gì không ? Chỗ Tùng thì anh cũng chơi với nó nhau lâu rồi.
  • Mày hỏi nguyên 1 dàn thế con nhà người ta trả lời thế éo nào được ! Thôi mày ngồi tư vấn cho em nó, tao lên xem tình hình traning hôm nay thế nào nhé !

Thằng bạn mình nháy mắt rồi rời đi, thực ra lúc này cảm xúc của mình vẫn là con số 0 tròn trĩnh. Có sự quan tâm có lẽ là vì ngứa nghề. Điểm mạnh cũng chính là nghề nghiệp của mình là tư vấn và triển khai doanh nghiệp. Đặc biệt là marketing và kinh doanh, do vậy cứ động tới nghề là mình sẽ bị hút vào cuộc nói chuyện ngay lập tức.

Câu chuyện giữa mình và nang cứ thế trôi đi , không rõ là bao lâu, mình hỏi và nàng trả lời, đôi lúc thì là phần tư vấn của mình cho từng vấn đề nàng đang gặp phải. Ngứa mồm thì cứ nói thôi chứ mình thừa biết mấy cái tư vấn của mình không phải người có kinh nghiệm hay bản thân mình trực tiếp triển khai thì rất khó. Chúng ta là vậy đấy, đôi khi nói chỉ sướng cái mồm mà chẳng cần quan tâm điều mình nói ra đối phương thực sự hiểu được bao nhiêu. Hay khi khác là gây tổn thương cho người khác thế nào. Đấy là sự ích kỷ của cá nhân , nhưng trong mỗi người luôn có sự ích kỷ thường trực đó.
 

  • Vậy anh khuyên em từng bước bây giờ như thế nào ạ ? Nói thực là em còn non kém lắm, không hiểu nhanh được ý ạ !
  • Thế này nhé, anh tổng hợp vấn đề của bên em có mấy cái . Một là nhân viên đa phần đều không phải được học chuyên mà là học ngang hoặc mới học, do vậy trình độ tay nghề không thống nhất. Điều này sẽ dẫn tới phản hồi dịch vụ của khách hàng sẽ khác nhau, không thể đạt tới cái tốt chứ đừng nói xuất xắc. Trong khi bên em anh đánh giá là không có đặc điểm nổi bật, chỉ dựa vào quan hệ của 2 vợ chồng Tùng là nhiều. Marketing thì còn cực kỳ yếu nếu không muốn nói là chưa có gì. Vấn đề này em nên bàn với Tùng, lên 1 lịch trình huấn luyện thường tuần rồi test thường tuần để đánh giá. Đưa ra hình thức và sự phù hợp của nhân viên. Yếu quá phải loại hoặc chấp nhận lương thấp trong quá trình học nghề thêm.
  • Thứ hai về chuyện nhân sự tiền lương. Bên em đang để nhân viên quá tự dung tự tác. Đã chấm công thì đừng bày ra cái kiểu xin đi muộn về sớm vì lý do cá nhân. Công việc là công việc, không có chuyện cá nhân của bạn mà tôi lại phải giảm lợi ích của tôi. Tôi trả lương để bạn làm đúng giờ, đủ giờ cơ mà. Nên cứ ra quy định phạt cụ thể và áp dụng ngay lập tức. Đánh vào kinh tế thì 1 là ngoan , 2 là chịu phạt, 3 không chịu thì nghỉ.
  • Về phần dịch vụ, vì không có gì đặc biệt thì em phải tạo ra sự đặc biệt cho dịch vụ. Ví dụ chăm sóc khách hàng sau bán hàng như anh đã nói. Hãy trở thành bạn của khách hàng trước khi bán hàng và trở thành bạn thân sau khi bán hàng. Hàng tháng cứ sắp xếp lịch cho nhân sự phụ trách gọi điện cho từng khách hàng tâm sự, tỷ mỉ. Đừng nói về công việc, về dịch vụ mà hãy nói về chồng con của họ, học hành của con cái họ, sức khỏe của họ. Đừng mời mọc gì cả, sẽ đến lúc họ tự hỏi lại bọn em. Các combo và ưu tiên cho khách hàng cũ luôn phải duy trì nhưng đừng công khai. Em phải cho khách hàng cảm thấy họ đặc biệt. Ví dụ, combo này bên em chỉ dành cho 5 khách hàng thân thiết nhất thôi ạ. Chị không cần dùng ngay, lúc nào chị cần thì báo em, vì đằng nào nó cũng dành riêng cho chị mà. Em phải cùng các nhân viên khen khách hàng nhiều vào, tìm hiểu họ cần gì, muốn gì nhất. Ví dụ 1 khách hàng rất quan tâm đến da, khi họ tới thì đừng chỉ chào hỏi, khen 1 câu “uầy, đợt này da chị sáng hơn nhiều thế nhỉ ?”. Khách hàng dù biết mình nịnh thối nhưng vẫn thích được nịnh.
  • Về marketing thì quá yếu, bên em còn không muốn đầu tư rộng về ads rồi truyền thông thì cách duy nhất là tạo cộng đồng. Em cứ tạo đi, song song cả fanpage và group cứ chia sẻ câu chuyện hàng ngày. Đừng viết như quảng cáo mà viết như kể chuyện. Hôm nay, hôm qua có chị này chị kia… đừng nói về dịch vụ, nói về những cái đời thường. Chị A bị chồng bỏ dù rất tốt, chị B thì dạy con rất khéo a b c… hiểu không

Mình nói 1 tràng giang đại hải ( trên là tóm tắt kiểu vậy chứ hôm đó nói nhiều lắm). Nàng thì mắt cứ tròn xoe, ghi ghi chép chép.
 

  • Em ghi hết rồi ạ, nhưng thực hiện thì em không biết làm được không . Với em chẳng có kinh nghiệm gì ý !
  • Cứ làm rồi sẽ vỡ ra, có ai làm cái đã giỏi đâu. Đừng sợ sai, 10 lần sai rồi sẽ tới lúc đúng.
  • Dạ , cảm ơn anh chia sẻ. Em thấy nó rất thực tế ý, cảm giác 1 số cái có thể về áp dụng luôn.
  • Anh chẳng được học trường lớp nào về những cái này mà thực tế trải nghiệm nên cũng chỉ đánh giá và chia sẻ theo góc độ suy nghĩ chủ quan. Còn em nên tham khảo thêm vợ chồng sếp Tùng nữa.
  • Vâng ạ….

……….
 

  • Sao, em này thế nào ? Tao thấy 2 đứa mày có duyên phết !
  • Duyên éo gì?
  • Thì tao cũng định giới thiệu em này này, nhưng em này sau cơ, định giới thiệu em 97 trước. Thế éo nào lại gặp trùng hôm nay. Có gặp em 97 nữa không ?
  • Đã có gì đâu mà duyên với nợ, ngứa nghề chém gió tý thôi mà. H về đây, muộn mẹ rồi !
  • Thế thấy em này sao?
  • Ờm, hiền, phải nói là hiền nhất trong những đứa con gái tao từng gặp. Cơ mà có vẻ nhút nhát với sức khỏe yếu.
  • Ờ, nó sinh năm 94, mới chia tay ny được nửa năm hay sao ý. H vào là hợp lý đấy
  • Vào đéo gì, thôi, mày vẫn bảo mọi sự đều có duyên cả thì kệ đi.
  • Thế lấy số em nó không, số này. – Bạn tôi mở điện thoại ra.
  • À, không. Không lấy, như mày nói duyên thì nó sẽ đến. Mà mày cũng đừng cho em ý số tao, nhớ là không được cho, không được gợi ý gì cả. Nói chung không nói chuyện gì thêm về tao. Trừ khi em ý chủ động xin mày contact của tao.
  • Ok, tùy mày

………….

8h tối, nằm trên giường ôm điện thoại đọc dở Tiên Nghịch. Thực ra trong lòng mình cũng có chút mong chờ, mong chờ 1 tin nhắn hay số điện thoại lạ gọi tới. Không phải vì thích mà nói thế nào nhỉ, cảm giác về mình và nàng cũng buôn với nhau gần 2 tiếng đồng hồ. Tuy không có nửa từ về tán tỉnh quan tâm nhưng cũng là nói chuyện chia sẻ rất nhiều. Hơn nữa, với những gì thể hiện, 1 cô gái nếu thích mình đủ nhiều chắc chắn sẽ liên lạc, tìm cách liên lạc. Còn không chứng tỏ bản thân mình chẳng có gì hấp dẫn , chỉ là 1 thằng chém gió hoặc khá hơn là 1 ng lạ qua đường chia sẻ kiến thức.

9h30 tối, chưa có một dấu hiệu gì về việc có một liên hệ tới mình. Đọc truyện hơi khó vào, cảm giác mình kém cỏi len lỏi vào đầu. Bật liên quân lên chơi, nhanh chóng cảm giác liên quan tới tình cảm bị đè bẹp, lại 1 ngày như mọi ngày với những trận cầm Yorn tắm máu quân thù.

11h kém, team out cả, còn mỗi mình. Bật truyện ra đọc tiếp, trên Fb xuất hiện 37 thông báo. Mọi khi cũng chẳng quan tâm lắm, thường là thông báo từ các fanpage mình quản lý. Mình không phụ trách phần trả lời KH mà chỉ lo quản lý nhân sự chung nên chả mấy khi quan tâm. Nhưng chả hiểu sao vẫn bật facebook lên xem.

Nguyễn T D muốn kết bạn với bạn…
 

  • Chào anh, tưởng anh chả thèm kết bạn với em.
  • Anh không để ý điện thoại mấy, mải đọc sách ( xạo l)
  • Anh chăm thế, tối nào cũng đọc ạ ?
  • Cũng tùy hôm, đọc sách, chơi game, xem phim.
  • Nay anh chia sẻ nhiều điều thiết thực quá, em xin phép add anh để có gì hỏi cho dễ.
  • Ok em

Nhanh tay nhắn tin cho thằng bạn
 

  • Alo
  • Sao?
  • Mày bảo em ý add tao à ? Thấy add fb
  • Đâu, nó xin fb mày tao cho thôi
  • Thật không
  • Thật ! Đúng yêu cầu mày mà
  • Ok

….
 

  • Em hỏi anh Tùng anh Tùng bảo anh giỏi cả marketing lẫn sale ạ ?
  • Cũng thường thôi, gọi là có kinh nghiệm
  • Thế hay hôm nào anh chia sẻ thêm cho em được không ?
  • Ờm, xem đã anh cũng phải sắp xếp
  • Vâng ạ, cả 1 đứa em em cùng spa. Nó phụ trách chính tư vấn khách hàng mà đang không biết telesale như thế nào.
  • Telesale nó khác với sale trực tiếp, cũng cần lưu ý 1 số kỹ năng.
  • Dạ vâng, thế thường anh rảnh hôm nào ?
  • Anh thì lung tung lắm, có gì anh báo trước 1 ngày.
  • Vâng. Về nội dung cộng đồng ý anh, em định là từ mai mỗi ngày viết 1-2 bài về trải nghiệm khách hàng trước và sau khi đến spa , có thể xin ý kiến khách hàng được không ạ ?
  • Nếu viết về trải nghiệm thì em cần có bằng chứng, tốt nhất là trực tiếp KH nói rồi quay lại. Nhưng nó có 2 vấn đề, 1 là nhiều KH sẽ không thích mọi người biết mình đi spa. Hai là content bên em còn rất nghèo, lượng follow tương tác tự nhiên cực thấp thì làm việc đó thời gian này hơi thừa. Mà điều cần làm bây giờ là thu hút tương tác tự nhiên đã.
  • Vâng ạ, thế anh chia sẻ cho em vài pp thu hút tương tác tự nhiên được không ?....

Niềm vui nho nhỏ mơ hồ nhanh chóng biến mất, hoàn toàn là những câu hỏi xoay quanh công việc và kiến thức. Nói cách khác thì mình đúng chỉ đóng vai trò là người chia sẻ mà thôi. 1 cô gái thích mình sẽ tấn công bằng cách hỏi những gì liên quan tới bản thân mình cơ. Thất vọng 1 chút nhưng cũng bình thường thôi. Mình tiếp tục chia sẻ 1 lúc rồi lấy lý do mệt đi ngủ để dừng câu chuyện.

Trong giấc mơ, kỷ niệm lần đầu gặp NYC ùa về, lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên chat với nhau, lần đầu tiên hẹn hò…. Mọi thứ lịm dần trong nỗi buồn, ân hận và tiếc nuối.

Quay lại truyện Yêu thầm em vợ
BÌNH LUẬN

Khánh Nguyễn

Trả lời

2024-03-10 14:57:18

Thớt nghỉ lâu quá

n0love [Chủ nhà]

Trả lời

2022-02-26 14:33:10

Nói về việc viết - kể trên mạng, đơn giản người viết ra muốn chia sẻ tâm sự những điều không thể nói với ai trực tiếp. Thỏa mãn tâm lý của mình cũng như tìm người lạ sẻ chia. Nhưng bản thân nó cũng là sự trao đổi, tôi kể, bạn lắng nghe tôi. Nó là sự tôn trong : tôi kể, bạn sẽ nghe hết câu chuyện và đánh giá. Có nhiều điều mắt thấy tai nghe còn không phải như vậy chứ đừng nói nghe kể và nghe kể chưa hết. Nên mong mấy anh đạo đức học - tiến sĩ mạng né mình ra đừng đọc và đánh giá làm gì... Anh em ai ủng hộ thì cho 1 like với comment mai mình ra chap tiếp.