- Lâu lắm mới có người sợ em đói……
Một câu nói thôi, chỉ vài từ ngữ được sắp xếp bằng bảng chữ cái của tiếng Việt mà ai cũng thông thạo thôi. Nhưng nó có thể đem tới cho tôi một cảm xúc thật mãnh liệt. Nó như chất chứa, bao hàm bao nhiêu là tủi thân, bao nhiêu là những chịu đựng và chấp nhận hoàn cảnh của H. Nó còn ẩn chứa trong đó sự khao khát, sự mong muốn mãnh liệt nhưng luôn bị giấu đi.
Tôi không biết trả lời thế nào, hay là không muốn trả lời. Tôi trân trọng giây phút này, giây phút như một điểm chạm tới gì đó giữa tôi và H. Như là một sợi liên lạc giữa 2 cảm xúc giữa cả một đại dương lộn xộn những suy nghĩ và cảm giác hàng ngày hàng giờ.
Tôi không còn đang đèo cô em gái người yêu đi ăn nữa, mà như đang đèo cô gái trong mơ của mình, người phụ nữ hoàn hảo của mình trên con đường mộng mơ. Hà Nội bụi bặm là thế, ồn ào là thế nhưng lúc này trở lên đẹp lung linh hơn bao giờ hết. Cảm xúc nó chi phối lớn tới khung cảnh trong mắt con người. Vẫn những con đường quen thuộc, những biển hiệu quen thuộc nhưng sao giờ nó lấp lánh và dịu dàng đến lạ.
Còn đâu nhớ nhung về Nyc, lúc này hình ảnh Nyc trở lên mờ nhạt gần như biến mất. Lần đầu tiên trong suốt cả gần 5 năm trời Nyc trong lòng tôi không còn đem lại bất cứ nỗi buồn hay nuối tiếc nào. Như được đặt mình lên chiếc sopha quen thuộc , một chai đồ uống quen thuộc dưới cái mát mẻ của điều hòa sau một ngày đi làm mệt nhọc mà không cần lo nghĩ gì tới ngày mai. Như được đặt mình xuống đệm trong một không gian sạch sẽ yên tĩnh, được ngủ không cần báo thức sau khi sự mệt mỏi đã tới giới hạn. Dễ chịu – lâng lâng – thoải mái.
Nếu được , xin hãy cho giây phút này là mãi mãi…
Không cần hơn , chỉ cần thấu hiểu nhau
Anh và em trên con đường vô tận
Không vướng bận dù một chút lo lâu
Tình chưa tỏ nhưng đã thật sâu
Hai trái tim cùng chung một nhịp
Người ta ai cũng nói tới hạnh phúc, cố gắng định nghĩa thế nào là hạnh phúc. Với mỗi người sẽ có định nghĩa khác nhau. Nhưng với tôi, cái gọi là hạnh phúc chỉ là những khoảnh khắc. Không có một hạnh phúc nào trên đời này thực sự tồn tại hay mãi mãi. Bản chất của thứ được gọi tên chỉ là tập hợp của những xúc cảm tuyệt vời nhất, vượt qua cả niềm vui, hơn tất cả vật chất trên đời, không có quyền lực nào so được. Nó là cái gì đó rất đẹp, rất huyền ảo mà người ta có thể đánh đổi tất cả mọi thứ để có được nó. Đó là cảm giác hạnh phúc vậy ! Nhưng vì nó quá đẹp nên cũng vô cùng mong manh, chỉ là những khoảnh khắc thoáng qua trong đời mỗi người. Với người này là 1 năm, người kia chỉ có 1 tháng, 1 tuần, 1 ngày. Còn tôi thì quá ít ỏi, cần tính bằng phút, bằng giây.
Nếu được, hãy để tôi chết bất cứ lúc nào, nhưng bằng cách là ngừng tồn tại trong khoảnh khắc hạnh phúc nhất của đời mình !
…………
Dừng xe trước cửa một quán cơm niêu có tiếng. Tôi đưa xe cho bảo vệ, cánh tay như muối với ra sau để nắm tay H đi vào trong nhưng chỉ dám hờ hững đưa ra nửa đường. H theo tôi vào trong, tìm một bàn trống rồi ngồi xuống.
Tuyệt nhiên câu chuyện trong suốt bữa ăn của chúng tôi không nhắc gì tới D, không nhắc gì tới yêu đương của tôi và D. Chỉ là những câu chuyện phiếm không đầu không cuối như mọi lần khác. Nhưng hôm nay có vẻ nhiều hơn vài lần H bằng cách nào đó bày tỏ sự không hài lòng và hơi chán nản đối với Vinh. Mặc dù vậy nhưng nó không phải là cái gì đó lớn lao cả, chỉ là chuyện mà thôi. Cái cảm giác mà tôi có được chỉ là tự tôi huyễn hoặc ra cho bản thân mình, cho tâm hồn đầy sứt mẻ của mình. Cũng là chỉ tôi mới có cảm xúc như vậy.
Tìm tới một quán cafe view hồ yên tĩnh đã định trước trong đầu. Tôi chọn một bàn ngoài hành lang nhìn xuống được Hồ Tây. Lại như lúc ăn, H nhờ tôi chọn thức uống hộ và im lặng ngắm hồ trong lúc chờ đợi. Tôi cũng không biết làm gì, thực tình thì tôi chỉ muốn nhìn ngắm em một cách say mê.
Vẫn cảm giác như một buổi hẹn hò đầu tiên đúng nghĩa trong đời, vẫn cảm giác chuếnh choáng. Tôi lén nhìn em rồi lại nhìn hồ, sợ như bị bắt gặp, vì tôi khá ánh mắt mình lúc này hoàn toàn giống ánh mắt của 1 kẻ si tình. Và H đủ nhạy cảm để nhận ra điều đó. Mái tóc em phất phơ trong cơn gió thoảng, đôi môi chúm chím khiến bất cứ gã đàn ông nào cũng hận không được chạm môi mình lên đó. Cái sống mũi cao cao, ánh mắt thông minh đầy sức mê hoặc. Em là cái gì đó hoàn hảo hơn cả những gì tôi đã cảm nhận được về Nyc.
Từ lúc này, tôi bắt đầu biết, nếu… chỉ là nếu mà thôi. Người tôi yêu, người yêu tôi là H thì quá khứ sẽ bị đánh bại. Trái tim sẽ được hàn gắn và thức tỉnh. Để lần nữa tôi sống trong sự nhiệt huyết và yêu đời của tuổi trẻ. Để có một động lực không gì cản nổi khi tiến về phía trước.
Anh giận chị em lắm phải không ?
Câu nói của H phá tan cảm xúc của tôi. Như một hòn đá ném xuống mặt nước phẳng lặng. Tôi biết đã tới lúc quay về hiện thực rồi.
Tôi thấy trong mắt H có gì đó hơi rưng rưng. Ánh mắt biết cười đó vẫn sáng lên sự lanh lợi, nhưng có gì đó xúc động.
Buổi tối của tôi kết thúc như vậy. Tôi châm điếu thuốc, đứng trên tầng 3 nhà mình, suy nghĩ mơ hồ. Không phải về chuyện của D vì tôi dễ dàng quyết định được. Mà suy nghĩ về những cảm giác dành cho H. Nó quá đẹp để tôi muốn dấy bẩn nó bằng bất cứ suy nghĩ nào khác xấu xa. Nó quá xa vời , như con người muốn với tới những vì sao cách cả triệu năm ánh sáng vậy. Thế giới này thật trêu ngươi, hay có một thế lực cao siêu nào đó ngồi tạo ra những hoàn cảnh trớ trêu làm trò cười. Và chúng ta chỉ là những con rối, cho cuộc đời giật dây ?
n0love [Chủ nhà]
Trả lời2022-02-26 14:33:10
Nói về việc viết - kể trên mạng, đơn giản người viết ra muốn chia sẻ tâm sự những điều không thể nói với ai trực tiếp. Thỏa mãn tâm lý của mình cũng như tìm người lạ sẻ chia. Nhưng bản thân nó cũng là sự trao đổi, tôi kể, bạn lắng nghe tôi. Nó là sự tôn trong : tôi kể, bạn sẽ nghe hết câu chuyện và đánh giá. Có nhiều điều mắt thấy tai nghe còn không phải như vậy chứ đừng nói nghe kể và nghe kể chưa hết. Nên mong mấy anh đạo đức học - tiến sĩ mạng né mình ra đừng đọc và đánh giá làm gì... Anh em ai ủng hộ thì cho 1 like với comment mai mình ra chap tiếp.
[3 giờ trước] Ngoại truyện 10: Mẩu truyện hiện tại 2: Những mảnh đời
[7 giờ trước] Chương 44
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 79
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 78
[3 ngày trước] Phần 3 - Chương 77
49211 · 0 · 128
108398 · 4 · 514
17623 · 0 · 256
29159 · 0 · 233
8011 · 0 · 246