Cập nhật: 2 năm trước
Người Đăng: Dark
Tác giả: litschool
Thể loại: Truyện Voz
Trạng thái: Hoàn Thành
Ngày đăng: 2 năm trước
Ngày đó Vẽ em bằng màu nỗi nhớ đã mang lại cho tôi xúc cảm mục nát, để rồi sau này tôi mới trải nghiệm nó như thật ngoài đời. Tôi không mong một ngày con tim mệt mỏi, vì khi nó nghỉ ngơi là ta cảm thấy chạnh lòng.
Đường đời ai chả có lần vấp ngã, lúc nhỏ ta thường vui chơi vô tư chuyện trầy xước. Khi lớn một tí ta mới trân trọng cảm giác đau của cơ thể. Rồi đến với trưởng thành là khi chúng ta nếm được vị xót xa của tâm hồn. Bước qua những chặng đường dài con người mới biết nhận thức. Khi có nhận thức là sự bắt đầu của thay đổi, hay họ chỉ chấp nhận với những thứ cũ kĩ vì sợ phải đối diện với cái mới.
“Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Ta lang thang trên vỉa hè kí ức
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật
Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.”
Cát Nhu
Update 52: Chương 52: Kết Hẳn: Tình Yêu Không Nằm Trong Khuôn Khổ Nào, Kể Cả Thời Gian . 2 năm trước |
Update 51: Chương 51: Vũ Trụ Kiến Tạo Bởi Dối Trá . 2 năm trước |
Update 50: Chương 50: Ngày Mai Đã Bắt Đầu Từ Hôm Qua Rồi . 2 năm trước |
Update 49: Chương 49 . 2 năm trước |
Update 48: Chương 48 . 2 năm trước |
Update | Tiêu đề | Cập nhật |
---|---|---|
51 | Chương 51: Vũ Trụ Kiến Tạo Bởi Dối Trá | 2 năm trước |
52 | Chương 52: Kết Hẳn: Tình Yêu Không Nằm Trong Khuôn Khổ Nào, Kể Cả Thời Gian | 2 năm trước |
Đăng bởi Dark , 2 năm trước
Đăng bởi Dark , 2 năm trước
Đăng bởi Dark , 2 năm trước
Đăng bởi Dark , 11 tháng trước
Đăng bởi Dark , 11 tháng trước
[2 ngày trước] Chương 7
[2 tháng trước] Chương 310
[2 tháng trước] Chương 309
[2 tháng trước] Chương 308
[2 tháng trước] Chương 307
28209 · 0 · 156
67156 · 2 · 300
34874 · 0 · 311
12686 · 0 · 138
15193 · 0 · 328