Logo
Trang chủ

Chương 278: Đám Cưới Hưng 5

Thấy anh Bảo quá tập trung vào ly rượu, tôi cứ nghĩ ổng sẽ nuốt luôn nó vào bụng ấy chứ. Vội vàng kéo ổng về hiện tại, chứ hồi nữa ổng quên ổng nhai cái ly rượu thiệt à :v

_Uầy, ông tính nhai luôn cái ly hay sao mà nhìn nó mê mẫn thế. –tôi kêu ổng.
_Bậy mày, con nít méo biết cái gì cả hê hê. -ổng lại cười đê tiện.
_Ờ mà, ông tính nhai tụi nó luôn à? –tôi nhoài người sang hỏi nhỏ.
_Hê hê mày cứ vậy, tao là người đàng hoàng và lịch sự, ai lại thô lỗ như thế. -ổng cười đểu.
_Trời đậu, xùy xùy ai nhập ông anh tui vậy nè trời, em, lấy kính chiếu yêu cho anh! –tôi làm bộ vung tay phe phẩy, quay sang Minh Ngọc kêu lớn.
_ĐMM nói nhiều quá, hồi tao nhai đầu mày à! -ổng càu nhàu, lại tiếp tục mân mê ly rượu.
_Thôi đi ba, không uống thì đưa người khác uống nữa, gì mà ôm khư khư cái ly cho mình ênh ông vậy? –tôi hất hàm hỏi ổng.
_Ấy hê hê, tao quên, só rì anh em nhé! Anh tự biết lỗi, tự phạt mình một ly vậy hê hê!
_Thôi dẹp bà giọng cười đó đi cha nội, nghe ghê vãi! –thằng A nhăn mặt ngó ổng.
_Hê hê anh thích thế, chú ý kiến gì! -ổng lại cười, thề có Chúa nụ cười này nhìn đê tiện vl, và xin lỗi Chúa là con không theo đạo :v
_Tởm! –nó nhăn mặt kéo ghế dịch sang một bên, né đi chỗ anh Bảo.
_Hê hê!

Lại vui vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng ai nào ngờ chúng nó méo buông tha, mà cứ khêu khích nhau đến thế kia nhở?

_Em ơi, nãy anh lỡ lời, em cho anh xin lỗi nhé! –thằng cô hồn hồi nãy lại tiếp tục bén mảng sang, giọng lè nhè luôn rồi (thằng ml :v)
_Em chẳng quan tâm đến lời nói của thiên hạ cho lắm, nên anh đừng lo. Đối với em chỉ xem như là chó sủa ngang tai, à nhầm gió thoảng qua tai thôi hihi! –Minh Ngọc đá đểu lại.
_Vậy à? –mặt thằng đó đỏ gay lên, chắc là cay cú lắm, nhưng méo làm gì được nữa.
Nó bỏ về bàn, lại mang ly rượu sang mời mộc.

_Em uống với anh một ly nhé, xem như là làm quen nhau đi!
_Em nói rồi, em không uống đâu, anh đừng làm khó em nữa! –Minh Ngọc nhăn mặt.
_ĐM em không uống là coi như đéo nể mặt anh rồi! –nó gân cổ lên hét, khiến ai ai cũng nhìn. Nhưng có lẽ tiếng nhạc khá lớn nên mọi người không quan tâm đến cho lắm.
_Ê bạn, nói chuyện đàng hoàng tí đi. –tôi ngước mắt nhìn nó khó chịu.
_Thích thế đó, rồi sao? –nó lè nhè, kênh mặt nhìn tôi.
_Oke thôi, thích thì nhích, về bàn mang chai rượu qua đây chơi! –tôi nhìn nó cười đểu.
_Mẹ, mày muốn chơi gì? Tao chơi với mày! –nó nhanh chóng về bàn xách chai rượu sang. Cả bàn nó cũng nhao nhao đi theo hóng chuyện.

Minh Ngọc đứng dậy, bước ra sau lưng tôi, đứng yên cùng với nhỏ Thy, hóng chuyện. Tôi và thằng A cũng kéo ghế đứng dậy, gom vài cái ly về bàn mình. Có trò vui rồi đây hehe.

_Sao! Mày muốn chơi sao? Tao chiều tất! – thanh niên kia lảo đảo sang chỗ tôi hỏi.
_Dễ thôi, nãy giờ mày mời bạn gái tao uống hoài, tao nghe mệt quá. Giờ tao uống với mày. Trên bàn có mười ly, năm ly đầy năm ly lưng, xếp xen kẽ nhau, giờ từng thằng uống hết mười ly kia, không ói thì thắng. Oke không? –tôi nghênh mặt nhìn nó, thách thức.
_Ờ… ngán mày chắc, chơi thì chơi! –nó thoáng suy nghĩ, nhìn mấy ly rượu trải đều kia, rồi mới gật đầu chấp nhận.
_Oke, vậy tao uống trước. –tôi nhìn nó cười khẩy.

Lấy hơi, tôi nhanh chóng uống từng ly một trong tiếng reo hò của cả hai phe. Có ly suýt chút ọc :v không kìm được chắc li vơ phun bà nó luôn rồi. Gì chứ cái kèo nữa nguyên nữa lửng như vầy khó chịu lắm, lạ lạ lần đầu là gục ngay chứ chả đùa đâu, ghét ai thì chơi trò này, có trâu cũng chết :v

Nhanh chóng làm gọn mười ly, tôi quẹt môi nhìn nó thách thức. Đùa chứ, suýt chút đứng không vững vì shock rượu luôn vậy, hơi lên tận mũi. Thấy tôi loạng choạng, Minh Ngọc vội vàng đỡ tôi tựa vào người em, phê :v

Thằng kia thấy tôi như vậy, đắc ý lắm, tỏ vẻ khinh thường. Mười ly rượu khác lại được rót ra trong tiếng reo hò cổ vũ của đám đông phe nó, tiếng khích lệ nhiều lắm, ừ mà cứ khích đi, càng khích thì càng chết thôi haha. Nó thoáng chút lưỡng lự, nhưng phóng lao rồi thì phải theo lao thôi, lại vì sĩ gái nên hăng hái :v

Nó cũng lấy hơi, nốc nhanh từng ly một, nhưng được sáu ly thì rớt :v ọc ra tận mồm, lấy tay bịt vội miệng chạy ra ngoài cổng cho chó ăn chè. Thế là xong, rụng nụ haha.

Chờ nó phun hết những gì nó đang chứa trong lòng, tôi mới từ tốn nói với nó, cũng như cả đám bọn kia.

_Thế xong nhé, thắng thua đã rõ rồi, sau này bớt làm phiền đi nha!
_Ê này anh giai, làm phiền là làm như thế nào? –một nhỏ lên tiếng, tôi nhận ra là đứa ban đầu mời rượu Minh Ngọc.
_Không có gì! Lớn rồi thì tự biết đi chứ! Thôi nha! –tôi cười khẩy với nó.
_Nói vậy là xong hả? Làm giọng cha vậy? –nó cương lại.
_Ừ bạn. –tôi méo thèm nhìn nó, nhẹ giọng đáp lại, rồi tiếp tục ngồi vào bàn của mình.
_Từ từ đi bạn. Nãy bạn giai uống với bạn tui rồi, giờ tới tui uống với bạn gái của bạn vậy, oke! –nhỏ đó tiếp lời.
_Thôi đi, nhiêu đó đủ rồi! –Dương Thùy từ phía sau lên tiếng, rồi lại kéo nhỏ kia về lại bàn cũ của nó.
_Oke xong, hết phim! –tôi nói to.
_Chưa xong đâu anh giai ạ! –nhỏ đó lại tiếp lời, chả biết nó ăn gì mà nhây dữ vậy.
_Chưa xong là như thế nào? Phiền phức thế nhở? Liên quan gì nhau mà cứ thích làm phiền nhau đến thế? –Minh Ngọc có lẽ chịu đựng hết nổi rồi, nên lên tiếng bớp chát lại ngay.
_Mày ý kiến gì hả con kia? –nhỏ đó như có lẽ đang chờ đợi câu này thì phải, cố chấp mặc can ngăn mà sấn tới bàn tôi. Tất nhiên là không thành vì vẫn còn Dương Thùy và thằng Hưng kéo lại kia mà.
_Haizz bớt nông cạn đi bạn. Kẻo lại ảnh hưởng đến tính mạng đó bạn trẻ! –Minh Ngọc dửng dưng trả lời lại.
_ĐM mày nói gì? Ngon nói lại tiếng nữa? Mày hù ai vậy? Mày tin mày đéo có mạng để rời khỏi đây không con kia? –nhỏ đó hổ báo sửng cồ lại với Minh Ngọc.
_Không chấp hihi, gáng đi nha bạn. –Minh Ngọc cũng đâu vừa, khiêu khích lại, chọc cho con kia nóng mới chịu.
_Ừ mày chờ đó con! –nhỏ kia nói, rồi ngồi lại vào bàn, chắc là lại gọi hội ra cắn đàn thôi.
_Oke bạn! Mình ra trước cổng chờ bạn nhé, nhanh nha bạn! –Minh Ngọc đáp lời.
_Ừ mày ngon, ra đó đi rồi chết nghen con! –con đó đay nghiến.
_Hộ mình cái bạn, cho bạn 30p gọi hết bạn bè của bạn lên đây hầu mình đó! Nha! –tôi nói, rồi cũng đứng dậy chuẩn bị ra về.

Tôi cũng chẳng buồn ý kiến, nhưng không muốn thằng Hưng khó xử, nên kêu cả đám ra về luôn. Thằng A với anh Bảo cũng hiểu ý, gật đầu ra hiệu, rồi đứng cả lên chào tạm biệt thằng Hưng. Nó cũng lắc đầu ái ngại, tiễn bọn tôi ra tận cổng, cả Dương Thùy cũng theo sau xin lỗi liên tù tì.

_Thiệt tình, ngày vui của tao mà gặp mấy đứa này, tao xin lỗi tụi mày nhé! –thằng Hưng nói với tôi.
_Em xin lỗi anh nha, tại chị em mà… -Dương Thùy nhẹ giọng nói.
_Thôi, không gì đâu, chuyện này đâu trách ai được. –tôi đáp lời tụi nó.
_Thôi hai đứa vào nhà đi, tụi anh về! –anh Bảo nói.
_Dạ anh.

Cả bọn ra đầu ngõ, rồi ngoắc chiếc taxi.

_Giờ sao? –anh Bảo hỏi.
_Minh Ngọc với Thy về nhà trước đi, dọn sẵn anh một bàn nhậu nhé! –tôi nói.
_Ủa sao anh chưa về? –em hỏi.
_Haha để anh tâm sự với mấy đứa hồi nãy tí, em về trước đi! –tôi cười, xoa đầu em.
_Cho em ở lại với! –em mè nheo, ôm tay tôi lay lay.
_Thôi về đi, nha! Về chuẩn bị đồ nhắm cho bọn anh đi là vừa, xíu anh về liền! –tôi xoa xoa cái má phúng phính của em, trấn an.
_Vậy… anh cẩn thận đó nha! –em nhìn tôi lo lắng.
_Ừa anh biết rồi, hai em về trước đi!

Vừa nói xong, Minh Ngọc và Thy lên taxi về trước, còn lại ba thằng tôi đứng ngó nhau trước ngõ, rồi lại khoác vai nhau, mỉm cười hăng máu.

_Anh em tao tới cả rồi, qua kím vài cây phòng thân, rồi chờ tụi nó ra. –anh Bảo hất hàm, chỉ tay về phía bên kia đường, nơi có quán nước nhỏ đang chật kín người.
_Nhanh đấy! –tôi nhìn ổng gật gù.
_Thôi, sang đi, rồi về lại bên đây đứng chờ tụi nó, hụt tụi nó uổng lắm :v –thằng A lên tiếng, đưa tay bẻ khớp kêu rốp rốp luôn vậy, chắc là nó ngứa tay lắm rồi.
_Sao thế, ngứa lắm à? –tôi đấm nó.
_Ừ, nãy giờ tao cũng kìm chế lắm, may mà nó chỉ kím chuyện với con Ngọc, chứ ngon qua con Thy xem, coi tao bẻ cổ nó không! –nó bực dọc nói.
_Haha con Mai Thùy chỉ kím chuyện với tụi tao thôi, tao biết trước rồi.
_Mẹ kiếp, thấy mấy thanh thiếu niên kia nói chuyện mà tao muốn tặng cái ghế lên đầu tụi nó ghê, thiệt tình.
_Haha chờ tí, khắc có ngay. –tôi cười, vỗ vai nó.

Ba anh em sang vệ đường, một thằng chạy ra chào hỏi anh Bảo. Anh Bảo nói vài lời, truyền lệnh tí, rồi gom ba cây baton cho ba thằng, gọn nhẹ dễ giấu, xong lại quay sang ngồi quán nước mía trước ngõ vào nhà thằng Hưng. Từ chỗ nhà nó ra ngõ này tầm hơn 200m, đủ khoảng cách để lùa vịt rồi haha.

Nôm vài phút thì có vài thằng kéo xe chạy qua lại trước ngõ, hóng vào. Nhìn mặt lạ, không phải bồ nhà, chắc là hội của đám kia kêu lên. Kệ, càng đông càng vui thôi. Có vài thằng kéo xe chạy ngang chỗ tôi, cũng nhìn nhìn, nhưng có lẽ chẳng biết nhau là ai đâu =))) tụi nó cũng ngừng xe lại, tấp xe vào quán, ngồi chờ kế bên bàn của bọn tôi luôn haha.

Anh Bảo cười cười, đưa ly nước mía lên từ tốn uống, đánh mắt nhìn tụi kia, được sáu thằng. Lắc đầu, ổng lại đưa khuôn mặt đê tiện của mình ra trêu ngươi hai thằng tôi nữa chứ.

Tầm vài phút sau, đám kia cũng lục tục kéo ra, gần đủ cả bàn, hai nam, bốn nữ, thiếu mỗi nhỏ Mai Thùy. Chậc, coi như nhỏ này hên đi, nhưng đám bạn nó thì có lẽ là không được may mắn như thế rồi.

Thằng cu hồi nãy cương với tôi, giờ cũng loạng choạng, chạy xe chở gái mà cứ lạng lách như đúng rồi @@ mặc dù ngõ vắng mà cứ tưởng nó đang lạch lách tạt đầu xe nơi quốc lộ :v kỳ này thôi rồi lượm ơi.

Nó vừa chạy ra gần tới đầu ngõ, anh Bảo đã đứng dậy cầm ghế nhựa phang thẳng vào đầu xe nó. Ghế nhựa thì đâu gây sát thương cao, nhưng đối với một thằng say xĩn thì lại khác, đủ lực bất ngờ khiến nó lật xe rồi. Xe nó vừa ngã, đám phía sau cũng vừa trờ tới, ngay lúc này anh Bảo đã cầm cả cái bàn chạy ra mà quật vào tụi nó, khiếp thật, ông này chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì gì cả =)))

_Mẹ nó, thằng lol nào vậy? –thằng cu kia (gọi là tml đi cho dễ) lòm khòm chệch choạng đứng dậy, đưa khuôn mặt ngu như con ba bích nhìn bọn tôi.
_ĐM hóa ra là tụi bây à? –nhỏ ngu chống xe dậy nhìn tôi.
_ĐCM bọn mày chơi ai vậy? –đám ml hùa theo cũng hăng máu.
_Chết con mẹ tụi mày rồi con. –thằng bàn bên cũng đứng dậy, tay lăm lăm cây tuýp sắt, tụi kia cũng nhanh chóng trút hàng từ bao dứa ra, cũng được vài cây sáng loáng khè ba thằng tôi.
_Vậy sao? –anh Bảo cười khẩy, lấy bao thuốc ra hút một điếu nữa mới ghê, chẳng buồn đến việc mấy thằng kia đang đứng xoay vòng chúng tôi lại. Mấy nhỏ con gái thì tự khắc de xe ra phía sau, cũng như rời khỏi vòng chiến. Chỉ vài mươi giây, tám thằng đã lăm lăm vũ khí trong tay, chỉ chực chờ hiệu lệnh mà lao vào vòng chiến.

_Có tám thằng thôi à? Chán thế? –anh Bảo cười cười nhìn tụi nó.
_ĐCMM chết tới rồi còn to mồm, tao cho mày sũa thêm tí nữa đó! –tml lên tiếng, tay xoa xoa trán, chắc lúc nãy té u đầu rồi.
_Oke oke! –anh Bảo vỗ tay.

Ngay sau đó, những anh em khác từ quán nước dần xuất hiện, từ tốn đi qua đường, chặn kín cả ngõ nhỏ trong sự ngạc nhiên của đám ml kia :)))
Quay lại truyện [Hồi ký] Cấp 3, Anh và Em
BÌNH LUẬN

Dang Quang Tin (FPL DN)

Trả lời

2022-09-14 16:49:49

Chừng nào có truyện tiếp vậy