Hôm đó là thứ 5, ngày 13. Hên không phải thứ 6. Tôi đi bên 3 tà áo dài đến phòng họp. Vài đứa lớp khác cứ liếc liếc. Có đứa còn gườm gườm. Tôi được thể lại càng thêm tự đắc “thế giới này là của chúng mình, vệ tinh xanh bay lượn vòng quanh”.
Thương và Linh bên phải, Đông Qui bên trái, vừa đi vừa thỏ thẻ vào tai tôi :
Từ chủ nhật tuần trước họp bí thư toàn trường, kế hoạch làm tập san kỷ niệm ngày 20/11 đã được cô Ngọc phổ biến. Nắm hết những vấn đề xung quanh đang xảy ra. Vận dụng thêm những kinh nghiệm cũ của năm lớp 11. Thêm vào đó những ý tưởng mới, những ý tưởng khi tôi bước chân vào ngày khai giảng năm học này, tôi vốn đã muốn lớp tôi phải để lại thật nhiều những kỷ niệm đẹp trong năm nay. Và vẫn nhớ ánh nhìn kèm lời nói “lớp tao giải nhất” của thằng Phúc khi nhắc đến cuốn tập san năm xưa, tôi lại chất chứa bao kế hoạch ấp ủ.
Cuộc họp đột xuất giữa các nhà lãnh đạo cấp cao lại diễn ra sau tiếng trống tan học :
Nghỉ ngợi thêm một lúc, tôi tiếp : “Sen lo phần hối thúc các bạn nộp bài, rồi sàn lọc, chọn bài, chia các đầu bài theo các mục đã lên. Huy nhà gần cơ sở in, lo phần thiết kế bìa, in bìa, đóng tập… theo chủ đề. Đức mượn máy ảnh ku Quang rồi cùng ku Quang chụp các tấm ảnh ở các góc độ, các ngày mưa nắng, các hoạt động trong trường từ đây cho đến ngày đóng tập, xong cùng ta lựa ảnh, cho thành một chuyên mục riêng.”
Một tuần thấm thoát trôi qua. Minh Trang đã dần hồi phục và công việc tập san cũng đâu ra đó. Ông bà ta vẫn thường nói “tái ông mất ngựa” nhằm chỉ một sự việc gì đó xảy ra, may mắn chưa chắc đã trọn vẹn là may mắn, còn xui xẻo lắm lúc lại không hoàn toàn là xui xẻo. Như chuyện của Minh Trang. Đằng nào cũng xảy ra rồi nên nói tới chỉ là vế sau. Ở vế sau đó, trong suốt những ngày mong ngóng từng thông tin bọn tôi đưa về cho cả lớp. Nào là sự hồi phục của cô bạn, nào là những câu chuyện trong phòng 306, nào là những con hạc chắp cánh ước mơ… Tất cả những sự việc đó giúp mối đoàn kết trong lớp tôi ngày càng bền chặt hơn thật nhiều.
Mỗi buổi sáng sớm, khi những hạt mưa vẫn rả rích không thôi bên dưới mấy tán bàng dần trơ lá. Hoặc một ngày hiếm hoi ánh nắng nhợt nhạt xuyên qua ô cửa gọi tôi thức dậy. Khoác lên mình chiếc sơ mi trắng, đeo thêm ba lô bạc màu sau lưng, tót lên con ngựa sắt đầy tình cảm, tâm hồn tôi âm thầm gảy một khúc hoan ca réo rắt trong lồng ngực căng ắp những vui tươi.
Lúc đó, đối với không chỉ cá nhân tôi mà còn cả lũ bạn, những ngày rong ruổi trên con đường xa xăm đến lớp, những bước chân thoải mái bước đến cổng trường, những trận bóng giao lưu quyết liệt với tụi lớp khác, những trận game kinh điển chưa bao giờ thất bại… Tất cả khiến những ngày tháng ấy như bức tranh ký ức tuyệt đẹp mà bọn tôi may mắn được thành một nét mực chấm phá bên trong.
Một ánh trăng tròn vành vạnh trên góc phải, một dòng sông cuộn sóng bên dưới, một chiếc đò và mái chèo hiên ngang. Dấu Yêu Ơi! Tôi cầm cuốn tập san đã được hoàn thiện tỉ mỉ và kiểm tra đi kiểm tra lại suốt đêm qua tiến đến phòng hội đồng.
Tôi đuổi theo khi thấy Thương đi nhanh hơn, vô tình va phải Đông Qui từ trong lớp bước ra làm rơi cuốn tập san lớp C12 xuống đất.
Tôi nhíu mày nghĩ ngợi “gay go đây, gay go đây. Nhưng cũng chả sao, đối thủ càng mạnh, ta càng thích.” Xong cười lớn như thằng tâm thần. Ghê thật.
Đó là một ngày đầu tuần đầy hứng khởi. Còn thứ năm mới đến ngày nhà giáo. Lại đến thứ hai tuần sau mới công bố giải trước cờ. Trên đường nộp tập san về, tôi lại gặp thằng Trọng cà kê :
Tôi gật đầu rồi về lớp. Tụi A6 này đúng là “lì” thật. Giao lưu với lớp tôi thua trắng 3 trận, tiền chung độ cũng ngót ngét hơn trăm rồi mà vẫn không chịu kiếm đối thủ ngang tầm hơn.
Chiều hôm đó, sau giờ thể dục, đội bóng tập họp lại xung quanh tôi như mọi khi :
Phía bên kia, tụi A6 cũng đã vào sân. Thằng Trọng tiến lại tôi lên kèo :
Trận đấu hôm đó diễn ra đúng những gì tôi linh tính. Độ quyết liệt và máu lửa thì khỏi phải nói. Mấy đứa lớp tôi vốn không biết kèo độ bao nhiêu nên vẫn đá như bình thường, nhưng đội bạn vô chân ghê quá thành ra chơi theo kiểu ăn miếng trả miếng. Và đỉnh điểm đến vào lúc cuối trận với pha dốc bóng leo biên của thằng Tâm A6. Kỹ thuật và thể hình nó vốn mỏng manh nên xử lý bóng hơi dài, tôi đang theo thằng Lĩnh, thấy pha dài bóng này liền quay lại phá lên, ai dè nó không những không né mà còn cố lao lên chắn bóng. Xui rủi thay, cú phá bóng cực mạnh của tôi trúng vào chân trái của nó, làm bật chân trái ra ngay ở trên không, và khi tiếp đất chỉ có một mình chân phải với tư thế không hề sẵn sàng. Một tiếng “rắc” khô khốc vang lên. Nó nằm sóng soãi trên mặt cát mặt tái nhợt. Không một tiếng hét. Cầu thủ hai bên chạy lại nhưng chỉ một mình tôi hiểu điều gì đang xảy ra. Chân phải nó vừa gãy.
Vội vã kêu gọi mấy đứa gọi xe cấp cứu và giữ không để đứa khác chạm vào kéo nó đứng lên, tụi A6, đặc biệt là thằng Lĩnh vẫn cố ý lao đến tôi muốn ăn thua đủ mặc cho thằng Trọng đưa tay kéo lại. Đánh giá tình hình một chút, tôi quay lại hét vào mặt thằng Lĩnh : “Mày muốn đọ gan hay đọ sức thì để sau, bây giờ chở thằng Tâm đi cấp cứu đã. Tao vẫn ở đây chứ chả ngán mày đâu!”
Và ngày hôm đó kết thúc với giấc ngủ đầy ám ảnh của tiếng “rắc” kinh hoàng đó trong tôi. Dù thật sự tôi không hề va chạm với thằng Tâm, nhưng sự việc diễn ra hôm nay làm chân nó bắt vít là do tôi gián tiếp gây ra. Lớp 12 rồi. Liệu tôi đang đúng hay sai? Liệu tôi đã từ bỏ được tính háo thắng hơn thua chưa, hay vẫn là thằng V của ngày xưa cũ? Và liệu rằng, tôi có cảm tính và bộc phát như Thương nói?
Càng suy nghĩ nhiều càng bế tắc. Tôi miên man vào giấc ngủ không mộng mị lúc nào chả biết. Chỉ biết pha bóng hôm đó, mãi về sau này, vẫn là một cái gì đó khiến lối chơi đầy sức mạnh và lăn xả của tôi thay đổi hoàn toàn. Không còn nhưng pha xoạc bóng đầy ăn thua, không còn những lần so vai để đối thủ rớt lại phía sau, cũng không còn thằng V với lối cho lăn xả máu lửa nữa. Tỉnh táo hơn, lạnh lùng hơn, và cũng dễ dàng chấp nhận khi bị đối thủ qua mặt hơn.
2023-12-28 13:15:52
xin lỗi, nhưng đọc quá ngán ạ, chỉ theo được vài tập... tác giả quá lan man và dường như không biết đặt trọng tâm vào đâu.
[17 giờ trước] Phần 3 - Chương 73
[20 giờ trước] Phần 3 - Chương 72
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 71
[1 ngày trước] Phần 3 - Chương 70
[2 ngày trước] Phần 3 - Chương 69
32614 · 0 · 262
71144 · 0 · 538
44955 · 1 · 293
108410 · 2 · 593
108015 · 4 · 508