Logo
Trang chủ
Phần 3: Du lịch

Phần 3 - Chương 47

Chúng tôi theo kế hoạch đến bờ biển, bầy khỉ cũng không thấy đâu nữa, nhưng tôi cảm thấy cũng chưa chắc, vì xung quanh bờ biển gần như không có rừng cây, bầy khỉ không có gì che chắn, chưa chắc chúng dám điên cuồng đuổi theo.

Nhưng chúng tôi lại biết bầy khỉ này chắc chắn sẽ đánh lén và báo thù chúng tôi, xem ra hôm nay có lẽ chúng tôi đã đánh phải con hầu vương này.

Vì thế chúng tôi cố tình lấy hàng họ trong xe ra đợi một hồi, lại không thấy con khỉ nào tới, mới xuống xe dời bàn ghế ra bờ biển, nơi đó chỉ có thể nhìn thấy mặt trời mọc, không thấy mặt trời lặn, nhưng tà dương phía bên kia sẽ rọi vào mây ở đây thành một bức thủy mặc.

Cát trên bờ biển vô cùng mịn, là một trong những loại cát tốt nhất trên đảo, đường bờ biển rất dài, lại không đông người lắm, chỉ có mấy ông anh Đông Bắc cầm cần câu câu cá, nhưng câu mãi câu mãi rồi cũng bỏ đi.

Chúng tôi đặt bếp chống lửa dùng nấu nướng dã ngoại, mở ghế nằm bắt đầu đun trà.

Bạn của Bàn Tử không ngừng giục chúng tôi đi bơi, nói từ bờ biển bơi ra hơn 100 mét, có một khối đá ngầm khổng lồ bị sóng biển đánh không ngừng, nước ở đó rất trong.

Ba chúng tôi đeo kính lặn bơi qua đó, phát hiện nước ở đây độ sâu trung bình chỉ có 6 mét, bơi ra hơn 50 mét, sóng không ảnh hưởng mấy tới chúng tôi. Chúng tôi lặn xuống nước, phát hiện chỗ đáy biển cát đá đan xen, có bạch tuộc, mực và đủ loại cua.

Môi trường xung quanh, bốn bỏ năm lên, xem như lại về đến mộ tàu đáy biển.

Bàn Tử cứ đuổi theo mấy con mực nhỏ, giống như Patrick Star vậy, Muộn Du Bình ở trong nước tự như một con cá to lớn mà linh hoạt, bơi cập bãi đá ngầm, đây là hành động rất nguy hiểm, nhưng y dường như phát hiện ra gì đó, rất nhanh đã trồi lên, bảo chúng tôi vào theo.

Chúng tôi theo sau lưng y bơi vào bãi đá ngầm, sóng ở đây nhỏ hơn, nhưng trên đá ngầm xung quanh đều có vỏ hàu và hà, nếu bị sóng xô vào, chạm nhẹ thôi lập tức rách da. 

Chúng tôi cẩn trọng đi vào vị trí trung tâm, phát hiện ở đó có một con tàu đắm, chỉ có điều không phải tàu cổ đại, mà là một con tàu hiện đại, còn rất lớn, bên trên phủ đầy sinh vật biển, chắc là đã nhiều năm rồi.

Vị trí chiếc tàu sâu ít nhất 10 mét, nơi này ánh sáng rất tốt, nắng từ đỉnh đầu rọi xuống, tạo nên hiệu ứng Tyndall rực rỡ, còn có cơn lốc cá ngừ ùa ra từ đầu này, lại biến mất ở đầu bên kia đá ngầm.

Đây có lẽ là thiên đường của sinh vật biển gần đây, bởi vì nơi này không thể tiến hành bất kỳ hoạt động đánh bắt nào.

Chúng tôi bơi lội một lúc rồi trồi lên mặt nước trèo lên đá ngầm, tôi chưa từng thấy nhiều cua đến thế bò trên đá ngầm, chằn chằn chịt chịt, nhìn mà da đầu tê rần.

Đây đều là ghẹ xanh, Bàn Tử nói nhìn đã biết không ngon, bởi vì cua ghẹ phải có màu đen, chân bông trông lại giống loài muỗi vằn mà người phương nam chúng tôi hận nhất, cảm giác tà tà.

Chúng tôi nghỉ ngơi trên bãi đá ngầm, mặt trời từ từ lặn xuống, ráng chiều bắt đầu xuất hiện trên diện rộng, cả bầu trời giống như một bức tranh sơn dầu cô đọng màu sắc.

Sóng biển rất ồn, chúng tôi không nói câu nào, cứ thế yên lặng nhìn đất liền từ từ tối lại, kế đó, trước khi xung quanh hoàn toàn đen kịt, chúng tôi nhảy xuống biển bơi trở lại bờ cát.

Bạn của Bàn Tử nấu mấy chén mì đơn giản, phối cùng nước trà và mấy cái bụng đói cồn cào vì mới bơi xong, chúng tôi ăn rất ngon lành.

Sau nữa, chúng tôi thu dọn đồ đạc, thắng trận về triều trong làn gió biển.

Trên đường về, trời đã tối hẳn, Bàn Tử dừng lại siêu thị trong làng, tôi hỏi hắn làm gì, Bàn Tử nói: “Khỉ vẫn còn đó! Vừa rồi tôi vừa nhìn qua kính chiếu hậu, chúng đã vào làng rồi, tối nay nhất định có một trận chiến công thủ dữ dội, chúng ta cần sắp đặt công sự và cạm bẫy phòng ngự.”

Tôi nhìn về phía ánh mắt Bàn Tử, là một khoảng rừng cau, trong đó tối om om, hình như đúng là có mai phục.

Tôi gật đầu, cũng lộ ra nụ cười tà ác.

Làm sao để hóa giải thù hận của khỉ, đây là vấn đề tôi vẫn luôn suy nghĩ lúc mua sắm. Bởi vì nếu lần này không đánh cho đám khỉ ấy phục, e là sau này không chết không thôi, cách đơn giản nhất, e chính là bắt được hầu vương.

Hầu vương một khi bị bắt, bầy khỉ chắc chắn sẽ giải tán, hơn nữa khi tôi chế ngự được hầu vương, còn phải khiến nó mất uy tín trong bầy khỉ, vậy thì khi nó về lại bầy, sẽ cần một khoảng thời gian nhất định để xây dựng lại địa vị của mình, đợi nó lần nữa ổn định giang sơn, e là cũng không còn nhớ chuyện hôm nay nữa.

Tôi vừa nghĩ vừa cười, không biết vì sao, đánh nhau với khỉ khiến tôi rất hưng phấn, có thể là vì tôi không thích hận ý oán độc trong ánh mắt nó nhìn tôi.

BÌNH LUẬN

minh long

Trả lời

2023-12-26 09:12:29

Hi

alex phạm

Trả lời

2022-08-08 15:39:30

Hi