Logo
Trang chủ
Phần 1: Thượng – Ghi chép thôn Vũ

Phần 1 - Chương 8: Trầm tư trong rừng

Tôi dùng đinh mũ đính câu chuyện này lên vách tường trong nhà, cũng ghi chú thêm, có thể nhìn ra được người viết câu chuyện này là nửa thật nửa giả. Coi bộ anh ta chôn không ít những cái chai như thế, nghe giọng văn người này có lẽ là thiếu niên, ít nhiều gì cũng là một loại chơi khăm.

Có lẽ tương lai sẽ còn đào được nhiều hơn, dù sao vẫn là một thú vui. Nhưng tôi thích xem những câu chuyện ấm áp hơn.

Tôi thật chẳng có hứng thú gì với xác chết cả.

Buổi tối cơn mệt mỏi ập tới tôi như thủy triều, tôi nằm trên chiếc ghế dựa trúc của mình, định nghỉ ngơi một lát, sau đó tắm rửa rồi ngủ sớm. Ai dè ngủ thẳng cẳng như chết.

Đến trời sáng, tôi phát hiện trên người mình đắp một cái chăn, xem ra ngủ sâu quá rồi.

Bên ngoài căn nhà ở thôn Vũ có một con suối nhỏ, trên suối có rất nhiều tảng đá to, nước luồn qua những kẽ đá, vì tôi ngủ quá sớm, thức dậy cũng sớm vô cùng, khe khẽ nhóm bếp, hâm chút bữa sáng. Ăn xong ít chao và cháo thì trời hửng sáng, nắng rọi xuống qua tán cây sẽ sinh ra hiệu ứng Tyndall(1) trên những tảng đá dưới suối, giống như ánh sáng thánh vậy.

 

Người thành phố chắc chắn sẽ lấy điện thoại chụp lại, tôi thì nhìn quen rồi. Tôi đến ngồi lên tảng đá, tắm dưới ánh sáng thánh, bắt đầu nhìn xuống suối trầm tư mặc tưởng.

Tháng nào tôi cũng có từ một đến hai lần trầm tư mặc tưởng thế này, sắp xếp lại tư duy. Đành chịu, trong nhà này chỉ có tôi lo phần bộ não. Chúng tôi cũng chỉ là ở ẩn, không phải xuất gia, cho nên vẫn còn đủ loại truyện trần tục cần bận tâm, ví dụ như thực đơn tháng sau.

Ăn cái gì, ngồi một chỗ nghĩ thật lâu, sẽ trở thành vấn đề cực kỳ nhức đầu.

Tôi cũng cần những khoảnh khắc thế này, để chống lại những tạp niệm trong lòng.

Bây giờ tôi đang nghĩ lại những chuyện mình đã trải qua, trong đầu tôi, bọn họ sẽ có những vai trò như thế nào.

Ký ức là thứ chúng ta nên cố chấp ghi nhớ, hay nên xuôi theo tự nhiên?

Trên thực tế, cuộc sống ở thôn Vũ vô cùng đơn giản, rất khó để bạn thật sự ghi nhớ từng ngày một. Nhưng bạn có thể cảm nhận vô cùng sâu sắc một bầu không khí, khi bạn rời khỏi đây, nhớ đến nơi này, trong lòng bạn sẽ có thể dâng lên một mùi sương sớm trong lành.

Tại đây không có thứ gì bên ngoài đè nặng lên tim bạn, màn sương ấy sẽ luôn bay bổng, hương vị này thực ra vô cùng hiếm có trên thế gian.

Ký ức cũng vậy, nếu bạn không cố tình bắt bản thân mình ghi nhớ mọi chi tiết, thì tất cả kí ức rồi cũng sẽ biến thành một đám sương mù có mùi vị.

Có những mùi hôi khiến bạn không muốn lại gần, có những mùi thơm tho, thanh mát, cũng có mùi nồng nặc, khiến người ta mê mẩn.

Người ta có thể không nhớ mãi những chi tiết, cuối cùng chỉ nhớ được những mùi vị, thời gian càng dài, thì càng đơn thuần.

Vào những lúc này, tôi sẽ lần lượt nhớ lại những người bạn đã mất. Hiện tại bọn họ càng lúc càng tỏa ra thứ sương mù này, ban đầu tôi hết sức kháng cự, cảm thấy mình từ từ lãng quên rồi, sau đó thì tôi chấp nhận. Lúc này ngồi đây suy tư, màn sương mang mùi của họ lại hiện lên, bao lấy tôi, tôi cảm thấy mình lại được ở cùng bọn họ.

Có lẽ đây chính là cách linh hồn con người nhớ đến người khác, mà không đến mức chìm đắm vào đó.

Tôi cũng rất muốn biết, trong lòng Muộn Du Bình, sau cùng những màn sương này sẽ biến thành cái gì. Bởi vì chỉ có y có thời gian đủ dài để cảm nhận được những diễn biến sau cùng của màn sương ấy. Có khi nào sẽ biến thành thứ hiện lên trong ánh mắt của y không.

Đó là một sự điềm nhiên. Nhưng điềm nhiên, phải chăng nghĩa là cuối cùng sương mù sẽ không còn mùi vị gì nữa, Tuy tồn tại, chiếm không gian lớn, nhưng đã vô hình vô dạng, giống như vật chất tối(2) trong vũ trụ.

Trầm tư mặc tưởng chẳng mấy chốc sẽ hoàn toàn rơi vào trạng thái tư duy ồ ạt. Giống như giấc mơ tỉnh, tôi ngồi ngây ra, đến khi hồi thần lại thì hoàn toàn không nhớ vừa nãy mình đã suy nghĩ những gì. Nhưng mỗi lần như vậy tôi sẽ trông thấy Bàn Tử và Muộn Du Bình đứng bên bờ suối nhìn mình.

Bàn Tử sẽ thấp giọng hỏi Muộn Du Bình: “Cậu đoán khi Thiên Chân đứng dậy, có mỗi bước sinh một đóa sen(3) không?”

Ngày hè, Bàn Tử sẽ thẳng tay tát nước vào mặt tôi, bọn họ sẽ bưng bữa sáng đến ngồi cùng với tôi, bắt đầu trò chuyện ồn ào dưới ánh sáng Tyndall.

Mọi suy tư của tôi cuối cùng đều sẽ không có đáp án, tôi cũng không cần bất kỳ đáp án nào.

Nhưng thật huyền diệu, tôi cảm thấy việc mình suy tư, bản thân nó thực ra đã là đáp án rồi.

Chú thích

(1) Hiệu ứng Tyndall: mang tên nhà bác học John Tyndall của Anh thế kỷ 19, là hiện tượng tán xạ ánh sáng thường thấy trong các hệ keo.

(2) Vật chất tối: Trong vật lý thiên văn, thuật ngữ vật chất tối chỉ đến một loại vật chất giả thuyết trong vũ trụ, có thành phần chưa hiểu được. Vật chất tối không phát ra hay phản chiếu đủ bức xạ điện từ để có thể quan sát được bằng kính thiên văn hay các thiết bị đo đạc hiện nay. (nghe đồn thứ này tồn tại trong lỗ đen vũ trụ :v)

(3) Mỗi bước sinh một đóa sen: Truyền thuyết đức Phật sau khi đắc đạo mỗi bước đi nở một bông sen

BÌNH LUẬN

minh long

Trả lời

2023-12-26 09:12:29

Hi

alex phạm

Trả lời

2022-08-08 15:39:30

Hi