Logo
Trang chủ

Chương 128

Mặc dù là người miền bắc , nhưng đây là đầu tiên tôi ra hà nội . nửa tỉnh nửa mơ , tôi miên man trong cơn mê,đôi lúc giật mình khi nghe thấy tiếng con tre vang vỏng đâu đó trong tâm trí ,rồi thỉnh thoảng đầu va mạnh vào cửa kính tôi tỉnh cả ngủ , tai kêu ù ù như có ruồi bay bám.

Mệt quá . chân tôi tê cứng vì ngồi xe lâu , mãi lảo đảo một hồi mới đi lại được như bình thường , mùa hè ở hà nội thật sự là nóng thật , chỉ đứng không làm gì mà cũng đầm đìa mồ hôi , hai tay hai vali hành lí , balo khoác vai , tôi đi xe ôm đến hẳn nhà chị vân , thật ra không phải là nhà , mà là nhà thuê , vốn đầu tư chị đã đốt hết vào quán cafe . kinh doanh không để ý sẽ vô tình bị rủi ro , nhưng chị vân thì lại khác , ước mơ của chị cũng chỉ có vậy , chị thích hà nội , thích phong cảnh hà nội , và mở một quán cafe là giấc mơ mà chị ấp ủ từ rất lâu .

Đến nhà trọ , trước mắt tôi là một dãy nhà khá cổ kính nhà nối nhà , ở đây người ta khai thác hết diện tích sinh hoạt, loay hoay một hồi , tôi gọi cho chị vân , chị đọc cho tôi số nhà và cứ tìm người là bác nam sẽ biết . chị em thế đấy , bận cỡ nào mà cũng không dành một chút thời gian ra đón em trai .

Nhà thì cũng đến rồi , đúng nơi , đúng địa điểm , hàng cây ngoài vỉa hè to lớn chạy dài tới cuối đường , tôi lại thở dài , đứng nhìn vào căn nhà , mặt trầm ngâm vì cửa khóa ngoài . bỗng một lát sau có một giọng nữ từ phía sau lưng tôi

• Nãy giờ em để ý thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào nhà em ! , anh là người quen của bố em hả ?

Cô gái hai tay giỏ đồ ăn , chắc là mới đi chợ về , nó nghiêng mái đầu nhìn tôi vẻ không mấy thân thiện . để tôi tả thử con bé này , thời tiết oi bức , nó đeo khẩu trang đeo kính râm , áo khoác kín mít đến tay . duy chỉ có phần dưới đôi chân là mặc váy

• ừ ! chào chị ….

• Em già lắm hay sao mà anh gọi em là chị ?

Nó hậm hực . thì đúng rồi , nó ăn mặc kín mít cả khuôn mặt , thì làm sao mà tôi biết là nó già hay trẻ

• ờ không có , ý mình là …mình là em của chị vân

tới đây thì con bé cười mỉm , nó như thể thích trêu và chọc người khác là sở thích của mình vậy

• chị vân ! , chị vân nào ? , em không quen !

nói dối như cuội , nhìn cái mặt là biết

• ừ ! nếu bạn không quen chị vân thì thôi !

• ừ tôi không quen ai là vân hết ! ,anh tìm nhầm nhà rồi

biết nó không ưa , tôi cũng không muốn chấp loại con gái như thế , đành mang hành lí chuẩn bị đi thì có tiếng của một người đàn ông , giọng già dặn tầm tuổi 60 .

• con bé này ! , đi vào nhà nấu cơm nhanh lên

bác ấy chắc hẳn là bác nam , không hỏi lí lịch , bác nhìn tôi rồi cười hiền

• Dương đó phải không cháu , bác chờ cháu đến từ sáng tới giờ mà không thấy , cháu thông cảm , con bé nhà bác tính nó vậy

• Dạ ! không sao ạ

Tôi cúi đầu chào bác lễ phép, ngay sau đó bác dắt tôi vào nhà , và dắt vào căn phòng của chị vân , tôi biết là có người đang để ý mình .

• Cái vân nó ở đây được gần hai năm rồi, dạo này thời gian công việc , nó cũng không còn ở đây nữa , ăn ở đều sinh hoạt ngoài quán cafe hết .

• Dạ ! cháu biết rồi .

• ừ ! cứ tự nhiên như ở nhà nhé cháu , cái thằng này nhìn cũng to cao đấy , mày có người yêu chưa ?

bác nam hỏi tôi , nhưng không dám trả lời ngay , tôi hơi ngượng không đáp chỉ gãi đầu .

• nếu chưa có thì làm con rể bác hahaha……

biết bác ám chỉ ai , ngay lúc đó , con bé ban nãy xuất hiện

• bố lúc nào cũng thế ! [ con bé nhăn mặt ]

giờ thì tôi mới có dịp nhìn toàn diện khuôn mặt nó , xinh lắm , khuôn mặt đầy đặn , làn da trắng hồng , nếu tôi nói với người khác rằng tính nó cọc cằn và đanh đá thì đố ai dám tin , tại sao ư , vì đây là nghệ thuật lừa đảo ánh trăng , ai mà biết đằng sau vóc dáng hiền lành kia lại là một đứa con gái cá tính mạnh mẽ.

• thế mày có thích em của chị vân không ?

hình như câu hỏi của bác nam khó quá , con bé nghênh mặt , nó nói như thể tôi không còn tồn tại

• ai muốn thích con thì phải đủ tiêu chuẩn thì con mới thích , chứ đâu như ai kia ăn nói kiệm thời , cứ làm như mình lạnh lùng boy như thật ấy , giả tạo

tôi cũng không quan tâm , chỉ có bác nam là vẫn vững như bàn thạch , có lẽ những cuộc đối thoại như thế này vẫn sảy ra bình thường ở nhà ngay cả khi tôi là kẻ lạ .

mất gần một giờ đồng hồ , tôi sắp xếp căn phòng lại , đổ đạc mọi thứ đã trờ lại ngăn nắp , bếp cũng được lau chùi sạch sẽ . tôi mệt rã người , nằm ngủ từ khi nào cũng không hay

• …..chuông điện thoại reo

Báo thức , tôi sực tỉnh dậy thì cũng đã 5h chiều , thay đồ , tôi chuẩn bị đến quán của chị .

Chị vân có để lại cho tôi một chiếc tay ga , đường hà nội đi không quen , cứ vài phút là phải xem lại bản đồ , lần mò một hồi thì mới phát hiện ra quán của chị , khá lớn và sang trọng , tôi rất thích thú với hòn non bộ này , hai ông tiên đánh cờ , được trang trí rất tỉ mỉ và công phu trần nhà là những chuông gió lung linh , tiếng nhạc vĩ cầm du dương . tôi thoải mái bước vào , tận hưởng cái mát mẻ ở đây.

• Đi đường mệt không em ?

Là chị

• ừ ! mệt lắm , mệt muốn chết luôn !

nói rồi, chị dẫn tôi vào bàn làm việc

• em trai ráng giúp chị hết tháng hè này nhé hì , chị bận quá , lại không có người giúp với lại có em…

• có em thì miễn phí không phải trả công chứ gì ?

tôi đáp chửng hưng trêu chị , tưởng chọc được cho bà cáu , ai ngờ chị vân cười gian xảo , một lát sau thì tai của tôi đã bị chị véo cho một cái

• đùng rồi , có em trai làm miễn phí thì chị phải khai thác triệt để chứ hahahah

• thôi ! đừng làm nhục em trước đám đông chứ chị ?

• kệ ! em của chị , chị thích làm gì thì kệ chị !

biết tôi không thích đùa dai , chị lại xoa đầu rồi dắt tôi vào chỗ làm việc .

• em ráng hết tháng hè này giúp chị lo chuyện sổ sách nhé !

tôi nhìn cái xấp tài liệu và sổ sách nhìn mà choáng , nhưng thôi , tôi mỉm cười nhận lấy nó

• chị nên cảm ơn vì có một người em trai tốt như em đó

mặt chị bỗng chốc ngẩn người không hiểu .

• này ? , em bị sao vậy Dương ? , hai tháng hè vừa qua em thích con bé nào hả ?

• hả ? sao chị hỏi vậy ?

• bình thường chị có thấy em như thế này đâu ?

• trước đó khác , còn bây giờ khác !

tôi đánh trống lảng ôm lấy chồng giấy , nhưng chị nào có tha

• con bé nào đấy ? hì , nói cho chị biết có được không ?

• làm gì có ai hả chị ?

• thôi nào , em trai chị mà , nói cho chị nghe đi ?

chị năn nỉ

• chị này ? , cả cái quán này do chị đầu tư hết hả ?

• có người bí ẩn giúp chị đó

nghe tôi hỏi xong thì chị mới ngập ngừng như thể giấu giếm điều gì đó . mặt chí tái hẳn , nhưng sau này thì tôi mới biết rằng người bí ẩn đó không hề xa lạ với mình . sẽ nói sau



chương tiếp theo .

sau khi ôm đống sổ sách về nhà , tôi không thích làm việc tại quán, thời buổi gì rồi , cứ một cuộc điện thoại là xong . cứ ngày nào cũng thế , tôi sẽ phải đi xe hơn 10km , về đến nhà là leo tới 5 tầng và cũng không quên là sẽ đi quan phòng của bác nam , điều không biết nói là buồn hơn hay vui là tôi sẽ gặp con gái bác ấy hằng ngày , mỗi sáng thức dậy , mỗi tối 6h. nó như thể sinh từ kiếp trước chỉ có nhiệm vụ là ám ảnh tôi thôi . không tin sao ? , nghe những gì dưới đây sẽ rõ .

tôi thích môn toán , hễ những gì về toán tôi rất thích , chưa học đại học mà tôi đã bị bà chị mình nhồi nhét cả mớ toán cao cấp . nói là thích tính toán , nhưng một khi sở thích của mình bỗng chốc biến thành công việc thì nó không hề vui chút nào . chiều nào và tối nào tôi cũng mù đầu vào những con số , đôi khi là những cuộc điện thoại đến chị , nhiều lần tôi cáu vì người nhân viên của chị tính sai sổ sách , không nói thì chắc lỗ to .

con của bác nam bằng tuổi tôi , tên của nó là hồng , tên đẹp , người đẹp nhưng tâm hồn không đẹp . không hiểu sao nó thích gây sự với tôi thì phải , đến đây hơn một tuần , nhưng bác nam rất quý tôi , bác thường hay gọi tôi xuống ăn cơm chung với nhà , chỉ có hai bố con còn vợ bác ấy thì từ khi chuyển đến đây thì chuyện vợ bác nam đi đâu tôi không rõ . chỉ biết là không thấy một ai nhắc đến người phụ nữ đó , con hồng ! , cứ mỗi lần ăn cơm nhà nó xong là nó lại giở trò bắt tôi ở lại rửa chén , biết là nó tạo sức ép , nhưng có bác nam , nó lại không thể làm được gì , chắc nó ghét tôi lắm .

kiến trúc nhà ở nơi này khá cổ kính , tôi rất thích , nó làm tôi liên tưởng những bộ phim việt nam từ những năm 90 .

tôi không có khái niệm là ăn sáng , vì buổi sáng toàn đi làm sớm . riêng con hồng , nó thích gọi tôi là anh , nhưng trong đầu thì luôn tồn tại những suy nghĩ trù dập tôi , – những ngày nghỉ , tôi ngồi một mình xem lại sổ sách ngày hôm qua , đang mù đầu , mắt hoa lên hoa xuống , đã thế bên ngoài tiếng động ồn ào của con bé hồng , nó đang giặt đồ , nó cố tình đi qua đi lại trước cửa , cố giẫm mạnh xuống nền tạo tiếng động lớn , rồi đến khi nó đem chăn mền ra phủi bụi , tiếng gậy đánh mạnh vào mảnh chăn khiến bụi bặm bay tứa tung, nhiều lúc phơi đồ , nó thích chiếm hết cả diện tích chỉ để lại cho tôi một góc bé xíu , nhưng cũng may là tôi không phải là người thích ăn mặc cầu kì , tôi biết là nó thích phá tôi , cứ nhìn thấy khuông mặt tôi khó chịu là nó vui lắm , nhưng tôi đều nhịn được hết , thấy mặt tôi cứ điềm tĩnh nó lại càng cáu và giận hơn , ngày ngày thủ đoạn lại càng gian hơn . nhiều lúc cứ tưởng tượng con bé này mà có người yêu thì sao nhỉ ?

còn 6 ngày nữa là hết tháng , chị hỏi tôi

• vậy là sắp đi học lại rồi hả em ?

• ừ !

• sao ? , em tính học ở đây hay là về long hải

nhìn vẻ mặt của chị , tôi như thể sắp tuôn ra một lời nói dối trắng trợn , và dĩ nhiên là trình độ nói dối của tôi đã lên hàng nhà nghề.

• Em tính đi du học

• Du học ?

• Chị thấy sao ?

• ừ ! đi du học cũng tốt , nhưng mà em đã suy nghĩ kĩ chưa ?

• à ! em đã nghĩ từ hồi đầu hè rồi !

• uhm…lâu vậy à ? , em làm chị bất ngờ đó hen , chị thấy bất ngờ về em đó ! , nhưng khi nào em sẽ đi

tôi nói chuyện với chị một hồi , thật như đúng là tôi săp đi du học vậy , đến cả quốc gia mà tôi muốn đến thì cũng buột miệng nói ra là mĩ . và tôi không biết là nói dối như thế sẽ gây ra họa như thế nào , trước ba ngày con bé hồng chưa biết tôi sẽ đi du học , nó vẫn mang trong người thái độ ghét tôi như lửa với nước .

hôm đó , nó đến phòng tôi , nó đeo một chiếc balo , tôi thầm nghĩ , chắc là nó sắp lại dở trò gì đây.mặt nó như thể nài nỉ ai đó mà trông đáng yêu quá thể .

• anh Dương chở em ra chỗ này có được không ?

• chở đi đâu ?

• thì anh chở em ra chỗ này , em chỉ đường cho

thôi thì nhịn , tôi không biết nó sẽ lại giở trò gì , nhưng cũng miễn cưỡng chiều theo ý nó .

theo những gì con bé nói , nó chỉ tôi rẽ nơi này , rẽ ngã khác , và còn một chuyện nữa ,bỗng chốc tôi giật mình và nổi cả tóc gáy khi nó vòng tay ôm lấy eo tôi rất tình tứ .lòng vòng nó kết thúc điểm đến là một câu lạc bộ võ vịnh xuân quyền. đây là câu lạc bộ tự lập , không có thầy , chỉ có người khởi xướng theo phong trào rồi tự nguyện ai thích thì tham gia .

ban đầu tôi cũng không nghĩ là nó thích vịnh xuân quyền đâu , nhưng cho đến khi dừng xe , bất ngờ con hồng xuống xe , nó chạy đến cái người phía trước đang từ xa đi về phía tôi , không kịp trở tay , anh chàng đó đã bị nó ôm chầm lấy rất thắm thiết giữa thanh thiên bạch nhật , có chút ghen nhưng rồi cũng bỏ qua , nói rồi , tôi chỉ thích con tre thôi

khi chuẩn bị quay đầu xe , thì tiếng của con hồng vọng lại

• 9h30 đón em nha hì ….

Không biết là kiếp trước tôi đã gây ra chuyện gì mà kiếp này vướng phải nó , không đáp , tôi chỉ gật đầu rồi bỏ về

Các bạn biết biết không ? , nhiều lúc tôi nghĩ nó có phải là con gái không nữa đấy , nó cố tình nói tôi rẽ ngã này , rồi lại cua sang nơi khác cũng chỉ để làm tôi bị mất phương hướng rồi lạc đường , còn chuyện nó ôm người kia thì….

Mặc dù không ưa mấy con bé hồng , nhưng tôi rất trọng chữ tín , 9h30 là 9h30 tôi sẽ đến đúng giờ không sai và cũng không trễ , hôm đó tôi lại bị nó chọ một vố , hơn 10h thì tôi mới gặp được nó , lúc này điên lắm , mình nghiêm túc với nó , mà nó lại xem mình như một trò đùa vậy . thấy nó tay trong tay anh chàng lớp võ kia , tôi không bận tâm , các bạn biết không ? , nó làm như thế cũng chỉ muốn tôi thêm cáu thêm , chắc nó nghĩ tôi đang thích nó , nên nó làm như thế chỉ để thách thức tôi .

Nó ngạc nhiên , cả cái anh chàng kia cũng ngạc nhiên , không biết là chuyện gì , không buồn nói gì thêm , tôi nói nhẹ nhàng với con hồng .

• Muộn rồi , em về với anh người yêu em nhé , anh phải về sớm , mai có việc nữa rồi

• Hai người đi chơi vui vẻ nhé !

Tôi quay đi ra bãi giữ xe , tự thề với bản thân sẽ không bao giờ tin lời của con bé này nữa , thời gian qua là quá đủ rồi

Cho đến khi tôi chạy xe ra tới cổng thì lúc này , con bé hồng đã chặn đường , nó bối rối lóng ngóng trong cổ họng như thể muốn nói điều gì đó quan trọng .

• Anh về thì ai chở em về hả ?

• Nói bạn trai em chở về đi ,anh không muốn phiền phức

Ngay sau đó , con bé không nói gì , nó hậm hực bước lên xe rất nhanh , nó ngả người rồi ôm lấy tôi , thở dài tôi mím môi khó chịu gỡ tay nó ra khỏi eo mình

• Vậy thì về , trời nóng lắm , đừng có ôm !

Cho đến khi về đến nhà , tôi thì không sao . lúc này cũng gần 11h , đầy là lần đầu tiên từ khi đến đây , tôi chứng kiến cảnh con hồng bị bác nam nổi giận mắng chho một trận long trời lở đất , không thể tin là bác ấy nổi giận như thế

• Con gái con lứa , mày biết mấy giờ rồi không ?

• Dạo này cũng biết đi chơi bời rồi nhỉ ?

• Học hành thì không ra gì , thế mà hôm nay còn dám về khuya

Giọng bác nam nghiêm khắc , khiến cho con hồng không dám bào chữa dù chỉ một chữ , ánh mắt của nó đôi lúc nhìn sang tôi , như thể muốn nói rằng “ tên khốn”

Bác nam mắng nhiều lắm , cho đến khi bác lấy chiếc roi mây từ chiếc ghế , thì lúc này khuôn mặt con bé hồng lộ rõ vẻ sợ hãi , nó tròn mắt , đôi mắt đỏ hoe uất ức cắn môi , tiếng nấc khẽ

Đến lúc , tôi tự dưng mềm lòng , thấy thương cho nó quá , và lời thề của tôi vừa rồi chỉ có hiệu lực chưa được một tiếng , giờ lại phải phá lệ vì nó . đến khi mắt bác nam trừng mắt như trương phi . tôi vội vàng

• Bác nam ơi , lỗi không phải do hồng đâu ạ

• Cháu đừng có bênh nó , phải đánh cho nó biết lỗi mà lần sau không dám như thế

Lúc này thì ánh mắt của con bé hồng giãn ra , chắc là nó cũng từng bị bác nam đánh cho mấy roi vì phật ý bác , thảo nào thấy cây roi là no rụt cổ , mặt tái nhợt

• Hồng nhờ cháu chở về , nhưng hôm nay cháu bận việc chỗ làm mà không chở về kịp, thành ra giờ này mới về ạ

Nghe tôi nói xong , thoáng chốc nếp nhăn trên trán bác giãn ra , chắc đã nguôi được đôi phần

• Có thật không hả ? [ bác hỏi nó ]

• Dạ !

Nó gật đầu lia lịa mắt vẫn không dám nhìn bác nam – một lát sau khi được tha bổng , thì con bé không nói với tôi một lời , nó bỏ thẳng vào phòng. Mặc kệ !

Tôi không biết là tôi ngày hôm qua bác nam đã nói gì với con hồng , ấy mà sáng nay nó thay đổi tính cách hẳn . nó không còn làm ồn tôi như lúc trước ,mà là những lời nói nhẹ nhàng như mật ngọt , bây giờ thì đúng chất con gái hà nội rồi , nó hỏi tôi

• Anh dương sắp đi du học thật hả ?

Tôi không đáp

• Cảm ơn anh tối qua nha – chị vân nói với em là tầm 6 tháng nữa anh đi

Giờ thì tôi mới nói chuyện với nó

• Tôi với bạn bằng lớp học mà , sao lại gọi tôi là anh ?

Nó mỉm cười

• Chị vân nói với em từ lâu rồi , anh sinh năm 90 , chị còn nói anh chị bệnh suốt nên phải bỏ học một năm mới đi học lại , vậy là anh hơn em một tuổi

• Thế à ! [ tôi buột miệng ]

Từ đó , con bé lành tính hẳn , nó không còn phá tôi như trước , thay vào đó , cứ mỗi trưa nó lại cười như hoa lên chơi nói chuyện với tôi , thỉnh thoảng sẽ là kéo tay tôi bắt tôi xuống nhà ăn cơm. Nhiều lúc tôi phát ngượng khi cứ phải xuống liên tục ăn cơm nhà nó , con bé nấu ăn ngon lắm , tôi thích nhất là món canh gà của nó

Chương tiếp …………….mỏi tay

Theo chủ tịch nước thì tất cả các trường trên toàn quốc sẽ khai giảng chung một ngày , sẽ được nghe thư gửi của chủ tịch nước , thế là thời gian hoa phượng nở rực cũng đã chớm qua , kết thúc mùa ve xầu , kết thúc những ngày nắng hè như đổ lửa , một niềm vui mới lên lớp mới . mới sáng ngày con bé hồng đã mặc váy , nó nói hôm nay nó sẽ múa trên trường , nó muốn tôi chở nó đi , và tôi lại phải miễn cưỡng chở nó đi

Con hồng ! , nhìn nó giờ này , đứng xa sau dàn học sinh đang chăm chú vào những cô gái mặc váy , tôi thầm mỉm cười nghĩ ngợi vớ vẩn

“ không biết là giờ này con tre nó đang ngồi ở đâu nhỉ ? , nó đang diện cho mình bộ đồng phục mới tinh , tự dưng tôi thấy nhớ nó rất nhiều “ – tim bắt đầu nhộn nhịp hơn ! không không kiềm chế được cảm xúc và chợt nhận ra rằng khóe mũi hơi cay , tôi thấy trống vắng trong lòng ,nỗi nhớ ùa về , đã bao lâu rồi tôi không còn được ôm nó vào lòng , và đã từ khi nào , tôi vẫn còn cảm nhận được nụ hôn mềm mại trên môi nó như thể mới ngày hôm qua.

Khai giảng tới 10h hơn mới tan , tôi lấy điện thoại ra xem giờ , bất ngờ nhanh như cắt tôi không kịp trở tay , một bóng đen giật điện thoại của tôi , con hồng hí hửng cầm điện thoại của tôi , nó hồn nhiên

• Em biết mật khẩu điện thoại của anh rồi nha

Không đợi tôi trả lời , nó chạy tít đi , cho đến khi tôi lấy xe chở nó về thì lúc này khuôn mặt con bé hậm hực , nó nhăn mặt xị xuống bước đi nặng nề

• Trả anh nè

• ừ

• anh có người yêu từ khi nào vậy ?

nó hỏi tôi

• sao em nói thế ?

• vậy hình trong điện thoại là ai ?

tôi cười không trả lời thẳng

• đó là người rất quan trọng đối với anh .





chương tiếp ………. sẽ tua nhanh

gần nửa năm tôi không về thăm dì hoa , mấy hôm nay trời mưa to , và tối hôm đó , tôi bất ngờ tỉnh dậy trong đêm , nhìn ra cửa sổ trời mưa rất lớn , gió thổi mạnh làm cho vài chậu phong lan đung đưa , khí lạnh phả từ cửa sổ vào làm tôi ngợ rằng , “ chết ! quần áo chưa đem vào “

vội vã mở cửa ra thu đồ , hazzz…! Lại ngu nữa , tôi đã thu đồ từ lúc chiều .

đêm thứ hai , tôi lại giật mình thêm một lần nữa , hôm nay tôi nằm mơ thấy con tre , hình ảnh nó hiện về lúc ẩn lúc hiện trong giấc mơ , mồ hôi đầm đìa , tôi lại bị lố thêm một lần nữa , ra thu quần áo nhưng vẫn không biết rằng mình đã dọn đồ từ chiều . đã tự khi nào mà tôi lại đãng trí thế này, ngửa cổ nhìn trời đớp lấy làn khí mát rượi – đêm nay trời lại mưa lớn , mưa lớn như những ngày tôi còn ở dưới nhà dì hoa ,cây cối ngả nghiêng



đêm thứ ba . lần này thì tôi thức đến gần 3h sáng , hôm nay trời cũng mưa lớn , dông bão trong lòng tôi ngày một lớn , không biết là sau này tương lai sẽ ra sao . vừa mở cửa thì gió đã thốc mạnh vào trong , hơi run nhẹ tôi nhẹ bước ra hành lang , chân ướt mem vì nước đọng lại dưới sàn xi măng .

đêm thứ ba , tôi thẫn thờ nhìn cơn mưa trắng xóa , đến nỗi màu vàng của ánh đèn đèn đường cũng bị nó nuốt chửng . hơi nước làm người tôi ướt nhẹ , tôi thấy nhớ con tre quá , tôi có cảm giác như thể nó đang rất giận tôi , không biết là nó có nhớ tôi như thể tôi nghĩ về nó giờ này , tôi đã hứa là về sớm nhưng gần nửa năm nay lại không về, nhiều lúc tôi nghĩ nó sẽ buồn , nó luôn nghe lời tôi , tin tưởng hết mực , ấy vậy mà giờ . tôi có lí do riêng không thể nói , tôi lo chuyện gia đình mình , bố mẹ đã li dị hơn 3 năm nay , sau khi hoàn cảnh khó khăn trôi đi , nhà tôi bỗng chốc có của ăn của để ,thời gian thay đổi , lí do nào đã khiến bố và mẹ nhất quyết không bao giờ muốn hàn gắn tình cảm , tôi từ một thằng ngoan ngoãn giờ lại trở thành đứa trầm tính , họ không hiểu được lòng tôi lúc này , họ chỉ nghĩ đến bản thân mình , người ta nói nhà tôi tan nát tình cảm từ ngày tôi không còn phải ăn cơm trắng với rau trộn , những lời gièm pha trê trách , miệng đời như những gia vị chua sót xát vào tâm trí tôi , chị vân vẫn nói là đừng để ý người ta nói gì , chị luôn động viên sẽ có một ngày gia đình sẽ đoàn tụ , nhưng đâu đó trong suy nghĩ tôi vẫn không thể bỏ ngoài tai một điều rằng “ bố đã không còn yêu mẹ như ngày nào ! “. Chợt tim như giật thót lại , có tiếng của một người từ sau lưng tôi

• anh không ngủ được hả ?

là con bé hồng

• sao em lại ở đây ?

• ừ hai hôm nay trời mưa lớn , bố em thỉnh thoảng giật mình , bố hay bị ngủ mớ , với lại hai hôm nay nghe thấy tiếng bước chân mạnh vào nền , làm ồn ….

Nghe con hồng nói đến đây , tôi biết thủ phạm hai hôm nay chính là mình , thái độ con bé hồng diễn tả cho tôi hiểu rằng , bác nam rất dễ bị đánh thức bởi tiếng ồn mặc dù đã ngủ rất say ….

• Anh xin lỗi !

• Không sao hết ! , em có nói với bố rồi hì !

• ừ ! khuya rồi ! , em đi ngủ đi

• em không ngủ được

• tại sao ?

• tại vì hai hôm trước ,em để ý anh không ngủ , cứ đứng thẫn thờ ở đây ….nhưng hôm nay

• tại anh không ngủ được

nó không nói gì , rồi lại gần tôi

• chị vân có nói với em , tính anh trầm , ít nói , ban đầu em tưởng chị ấy nói dối ..còn bây giờ

• bây giờ thì em thỏa mãn việc thách thức anh rồi chứ gì ?

• không ..không phải là ý đó [ nó rối rít ]

• thôi em đi ngủ sớm đi !

• anh ..anh đang nghĩ đến chị ấy hả ?

• chị nào ?

• người anh yêu

tôi gật đầu thở nhẹ

• không hẳn là thế !

• anh đừng hiểu lầm em …

• em nói gì thế ?

• ý em là em rất ngưỡng mộ anh từ khi nghe chị vân kể về anh , ban đầu em cứ nghĩ không đúng như chị ấy nói nhưng khi thấy anh đến chở em về em vẫn biết là chị ấy nói đúng

• chị ấy nói anh ra làm sao ?

• chị vân nói anh không phải là người thích yêu ai là thích, hôm ở lớp học võ , em xin lỗi , em chỉ muốn thử anh , nhưng anh không phản ứng như em nghĩ , nếu anh thích em hay anh không thích em thì anh sẽ không bao giờ làm như những người khác là đánh ghen

• thế em nghĩ anh như thế nào ?

• anh luôn tạo sự tự do cho tất cả những người con gái khác , anh không gò bó và muốn họ là sở hữu của anh .

• lí do nào mà em nói anh như thế ?

• hì ! từ khi em biết mật khẩu điện thoại của anh , chỉ có chị tổng đài là thích anh nhất thôi

còn 15 ngày nữa là tôi sẽ phải đi mĩ đúng như những gì mình đã nói , không còn lối thoát , chắc lúc đó tôi sẽ …….

Còn 10 ngày . hôm nay tôi chở con bé hồng từ nhà thờ về , nó là một ca đoàn sứ trong nghi lễ , trong dàn đồng ca , con bé như một đóa hoa nổi trội nhất , xinh đẹp và đáng yêu , con gái hà nội đẹp thật , cũng có khi tim tôi hơi sao xuyến mỗi khi nó mỉm cười nhìn tôi bằng ánh mắt ngây thơ

Còn 6 ngày , tôi vẫn chở nó đến lớp học võ , dĩ nhiên là anh chàng kia không thích tôi chở nó đi

Còn 3 ngày – gần đây tôi có nhận được một cuộc điện thoại lạ , là số bàn , khác miền , đuôi số không phải là của hà nội , nghĩ bụng chắc là người ta nhầm , tôi không gọi lại

• nè ! cái anh kia thích em đấy

• anh nào hả ?

• cái anh học vịnh xuân với em đấy

còn hai ngày ,chị vân có gọi cho tôi khi đi thì nói , sau một buổi trưa thì cái số điện thoại lạ kia lại gọi đến hai cuộc , nghĩ chắc lại là nhầm số , tôi không gọi

ngày hôm đó , như không nhịn được , anh chàng kia nổi cáu , khi chuẩn bị ra về thì chúng tôi bị chặn đường , anh ta nhìn tôi một lúc rồi hỏi con bé

• ai đây vậy hồng ? ,

• là anh trai em

• anh trai ? , em nghĩ anh là thằng ngu à ? ,anh đến nhà em nhiều lần , những có khi nào bố em nói em có anh trai đâu?

• Là anh họ em [ con bé nhăn mặt ]

• Hừ ! em lật lọng hay thật đấy , lúc anh ruột , giờ lại là anh họ

Anh ta phì cười , ánh mắt không mấy thiện cảm

• Đủ rồi , tôi là người quen của hồng thôi ,anh đừng hiểu nhầm

• Hiểu nhầm à ? chở nhau đi chở nhau về mà nó là hiểu nhầm à ?

Không nói gì thêm ,anh ta như người điên lao vào đánh một cú rất mạnh vào má tôi

• Bốp !

Tôi chới với ngã hẳn ra đất , bình thường khi còn là thằng đam mê võ thuật , tôi là kẻ hiếu chiến , nhưng còn bây giờ , 4 năm nay tôi không đánh nhau dù chỉ một lần. đợi tôi đứng dậy thì anh ta đã thủ thế vịnh xuân

• Nào đánh đi , làm cho hồng biết là anh xứng đáng với hồng đi đồ khốn , tôi theo đuổi hồng từ mấy năm nay , vậy mà sự xuất hiện của anh …………

Dứt lời anh ta lao vào tôi , nhưng tôi chỉ thủ thế cho có , không đánh cũng không thủ , trong bộ pháp của vịnh xuân quyền có bộ pháp 108 đòn mộc nhân rất lợi hại, tưởng tôi đánh trả , anh ta ra đòn tốc độ cao , tôi đau đớn nhận từng đòn mạnh vào cơ thể , tôi đang nghĩ gì ư ?, tôi đang đếm xem anh ta đã đánh tới đòn thừ bao nhiêu rồi , đã bao giờ bạn gây sự vì một người bạn yêu thương ?

Kết thúc ! , tôi ngã hẳn ra đất , con bé hồng chỉ là môn sinh mới nhập môn , nó không biết rằng tôi đã đứng yên làm bao cát nãy giờ , đầu tôi choáng váng , thế giới xoay vòng đảo lộn trận tự liên tục .

Còn một ngày , nói sao nhỉ ?, vẫn còn dư âm của trận đòn vừa rồi , tôi lại nhận được cuộc điện thoại lạ từ hôm nào , đinh ninh có nên gọi lại hay không thì bất ngờ số điện thoại đó lại hiện lên , một cuộc gọi tới .

Khoảnh khắc đó chính là tôi như rơi xuống địa ngục , là giọng của bé quỳnh

• Huhuhuhu..anh ..anh dương có phải không ?

Thấy nó khóc , tôi lo

• ừ ! anh nè bé , có chuyện gì vậy ?

• anh ngốc , huhuhuh!!! Sao mấy hôm nay anh không bắt máy hả đồ ngốc đồ ngốc ……

• anh về nhanh đi huhuhuu..không chị tre sẽ bị người ta bắt cưới làm vợ đấy………………..
Quay lại truyện Đôi Mắt Bồ Câu
BÌNH LUẬN