Logo
Trang chủ
Phần 1: Đăng Hải Tầm Thi
Phần 1 - Chương 53: Vạn Thế Nhục

Phần 1 - Chương 53: Vạn Thế Nhục

Chúng tôi dùng đèn pin rọi như đèn pha, quét một lượt trong địa cung, muốn tìm kiếm tung tích của cái bóng khổng lồ ấy, nhưng không thu được gì. Bàn Tử bèn bảo tôi dùng khóe mắt tiếp tục tìm kiếm một lượt.

Những thứ nhìn thấy qua khóe mắt hết sức mơ hồ, không chỉ không nhìn rõ, còn bị đau mắt, nhìn xong vẫn không thu được gì. Nhưng gần đó đúng là ánh sáng quá yếu, nếu có thứ gì đó giữa những bàn tiệc hình nộm cúi người bò xuống đất, không đi đến trước mặt thì rất khó phát hiện.

Tôi còn muốn đến trước đốm đen, dùng khóe mắt nhìn kỹ lần nữa, thì Bàn Tử đặt câu hỏi: “Có muốn tìm thử không? Tìm được xử xong hẵng tiếp tục.”

Thứ vừa rồi lớn như thế, quan tài trên kia lại mở ra, có lẽ có thứ gì đó không phân hủy đã bò dậy. Nhưng trước đây trong tình huống này, đối phương sẽ nhanh chóng tấn công, trước giờ chưa từng có trường hợp, xuất hiện một lát rồi lại biến mất.

 

Cho nên câu hỏi của Bàn Tử, trước đây chúng tôi chắc chắn sẽ không có thời gian để cân nhắc câu hỏi như vậy – là tìm được thứ đó, giải quyết nó rồi tiếp tục tìm manh mối, hay là cứ mặc kệ nó, tiếp tục tìm manh mối, tùy duyên chạm mặt thì đánh tiếp.

Tôi nhìn bóng tối xung quanh, lại nhìn Muộn Du Bình và Bàn Tử. Ba chúng tôi gần như không giao lưu, Muộn Du Bình dứt khoát khom người, tôi và Bàn Tử đều làm động tác tương tự, trở tay vịn vào con dao và gậy bên thắt lưng, bắt đầu lặng lẽ mò mẫm về phía cỗ quan tài lớn ở cuối cầu thang.

Động tác của chúng tôi gần như nhịp nhàng với Muộn Du Bình, đó là nhờ bao nhiêu năm nay không ngừng học hỏi y, không ngừng mô phỏng đến khi đạt được trạng thái tốt nhất. Đương nhiên tốc độ của y nhanh hơn chúng tôi rất nhiều. Tốc độ của Muộn Du Bình có thể khiến người ta sinh ra ảo giác, ví dụ như y đi ra sau một bức tường, bạn tưởng ít nhất phải mất 4 giây, y mới xuất hiện ở bên còn lại, nhưng có thể sau 1 giây y đã ló ra rồi. Muộn Du Bình vô cùng biết cách lợi dụng loại ảo giác này, tức tốc giải quyết vấn đề.

Muộn Du Bình bên trái, Bàn Tử bên phải, tôi chính giữa, bọn họ phải vòng qua rất nhiều hình nộm, giẫm lên rất nhiều bàn ngọc của bữa tiệc, mà tôi lại đi lên cầu thang thẳng một mạch. Đây là ngầm thừa nhận năng lực nhảy nhót của tôi không đủ, sau bốn phút ba người đã đến trước quan tài khổng lồ kia.

Nắp quan tài đã bị mở ra hoàn toàn, rơi sang một bên, chúng tôi cùng dừng lại giây lát, thì nhìn thấy khung cảnh mà Thẩm Thiên Giác đã hình dung. Nơi này có một tượng Phật khổng lồ treo lơ lửng, nhìn cả bữa tiệc. Gương mặt của tượng Phật ấy chắc chắn là dựa theo người thật, điêu khắc từ gương mặt người thật, thực ra sẽ có một sự tà dị khó hiểu, khiến người ta không rét mà run.

Bây giờ nắp qua tài đã bị mở ra, cảm giác tượng Phật đó giống như đang nhìn vào trong quan tài. Bàn Tử đánh mắt với tôi, tôi trở mình đi lên, đến bên cạnh quan tài, Bàn Tử bước tới mượn lực từ tôi, nhảy thẳng lên vách quan tài.

Vách quan tài rất cao, gần như đến ngực tôi, tôi nhìn hắn đi lên, thầm nhủ ăn ý, mây trôi nước chảy. Ngoái lại nhìn Muộn Du Bình, y đang khuỵu một gối, nhìn xuống cả địa cung yến tiệc, không nhìn chúng tôi.

Gần như đồng thời, tôi nghe thấy một tiếng ai da khe khẽ, quay đầu lại nhìn, Bàn Tử đã ngã vào trong quan tài.

Tôi thầm mắng trong bụng, lập tức xông tới, leo lên dùng đèn pin rọi, thì thấy Bàn Tử ngã chổng vó lên trời trong đó. Bên trong “quan tài” này, đúng là không giống quan tài bình thường, mà được bày trí như một bữa tiệc. Bên trong có rất nhiều đồ uống rượu thanh đồng, đặt sát bốn vách quan tài, mà dưới đáy là dịch quan tài đỏ tươi. Đèn pin chiếu vào trong nước, có thể thấy bên dưới quan tài toàn là vụn đen sì.

Trông dáng vẻ thì biết tất cả đều là hương liệu đã oxy hóa, chồng lên từng lớp từng lớp.

Bàn Tử ngã xuống đáy, nhưng hắn không ngã vào nước, dưới người hắn là từng đống từng đống những thứ trông như gà nướng đất sét đã hoàn toàn bị oxy hóa đen sì, dùng bao bố bọc lại. Những thứ này nửa ngập dưới nước, nửa trồi lên trên, bị hương liệu bao quanh.

Tôi có thể nhìn rõ, thứ trong bao bố có hình dạng như trẻ con, vì thế toàn thân tôi bắt đầu tê rần.

Bàn Tử xem xong thì mắng thầm: “Mẹ nó cậu ném bóng rổ đấy à? Mạnh tay thế làm gì, hất luôn tôi vào đây, cũng may quan tài này không có thi độc.”, rồi ngọ nguậy đứng dậy, tôi đưa tay kéo hắn ra, hắn ngồi lên mép quan tài, tôi nhìn thấy tất cả bao bố được xếp thành hình một con cá.

Tôi có thể tưởng tượng ra dáng vẻ bên trong cỗ quan tài này khi vừa nhập táng, hương liệu trong đó màu sắc rực rỡ, giống như đá quý vậy, mà những bao bố này chắc đều có những màu sắc khác nhau, hình con cá được xếp vô cùng đẹp đẽ sang trọng.

“Xếp hình?” Bàn Tử kêu lên: “Tà quá, đây đúng là một món ăn. Thiên Chân, cậu nghĩ đây là kiểu biến thái gì?”

“Đầu cá đâu rồi?” Tôi nhìn đã thấy kỳ quái, con cá xếp hình này, không có đầu.

Là vừa rồi Bàn Tử té xuống, đè những bao bố ở phần đầu vào trong dịch quan tài sao? Tôi thầm nghĩ. Bàn Tử dùng đèn pin rọi tới chỗ đầu cá, chúng tôi nhận ra không ổn, phần đầu cá rõ ràng có dấu vết bao bố để lại. Giống như bị thứ gì đó cắn mất một miếng vậy, sau đó các bao bố dính lại với nhau, rồi bị xé toạc ra.

Tôi nhìn Bàn Tử, Bàn Tử liền nổi nóng: “Không phải tôi, tôi cũng không đói.”

“Tôi không nói anh, miệng anh lớn thế à?” Tôi so sánh thử, có thể cắn một miếng lớn thế này, phải là một con cương thi khủng long bạo chúa mới được.

Nói đến đây, Muộn Du Bình đã trở mình lên đến vách bên kia quan tài, y bật đèn pin nhanh chóng xem xét, lập tức ngước lên chiếu vào bích họa đằng sau.

Lúc này tôi mới nhớ ra, tôi cũng rất muốn biết, trên vách tường này là bích họa gì, ngước lên nhìn, thì trông thấy trên vách tường phía sau, lại bị thủng một lỗ lớn. Đằng sau bức tường trống không.

Bàn Tử nhíu mày, suýt nữa thì té trở xuống, cái hang này khiến hắn khó có thể đọc hiểu ngay bích họa trên tường, Bàn Tử ngẫm nghĩ, nói với tôi: “Chao ôi, Thiên Chân, chúng ta nhầm rồi. Đây không phải bức tường, cũng không phải bích họa. Những thứ vừa rồi chúng ta nhìn thấy, phần lớn đều không phải bích họa.”

“Vậy là gì?”

“Đây là cỗ quan tài, thứ chúng ta nhìn thấy là một mặt của một cỗ quan tài khổng lồ. Đây đều là tranh quan tài được vẽ trên quan tài.”

Bởi vì cỗ quan tài này quá lớn, đặt ở đây, chúng tôi mới tưởng là một bức tường.

BÌNH LUẬN

Thảo Đinh

Trả lời

2023-12-03 16:33:15

6 tháng nay chưa ra chương mới hở ad

Hỏa Dực Phi Phi [Chủ nhà]

2023-12-14 11:52:33

Chưa bạn ơi.

tukhang duong

Trả lời

2023-09-01 15:52:14

Tự hứa là sẽ ko đọc nửa vì cứ bị lọt hố và chờ dài cổ nhũng cứ chuẩn bị ra phần mới là thấy hào hứng và vui ko tưởng