Logo
Trang chủ
Phần 1: Đăng Hải Tầm Thi
Phần 1 - Chương 30: Dương Liễn Chân Già

Phần 1 - Chương 30: Dương Liễn Chân Già

Yêu tăng Dương Liễn Chân Già(1) là một nhân vật tựa như Rasputin(2) thời Sa hoàng(3), yêu tăng nổi tiếng trong lịch sử, dâm ô ngủ chung với cương thi, đào trộm hoàng lăng Nam Tống, lấy hài cốt của hoàng đế Nam Tống để làm cốc uống rượu.

Mục đích hành sự chủ yếu của ông ta là phá hủy phong thủy Nam Tống để củng cố sự thống trị của nhà Nguyên. Nhưng cách làm của ông ta vô cùng không bình thường, cho nên chắc chắn người này có bệnh về thần kinh.

Còn có truyền thuyết thời Nguyên, nói rằng Dương Liễn Chân Già hoàn toàn không phải người, mà là một con Mãng Cổ Thi, mới thích xác nữ, hơn nữa còn thích khinh nhờn thi thể đến thế.

Đương nhiên quyển sách đó chỉ bán được 6 đồng 8, là một quyển tập tục dân tộc do người Mông Cổ xưa viết nên, không biết có đáng tin hay không. Trên sách còn nói, bất kỳ ai thọ mệnh vượt quá giới hạn bình thường, ví dụ như 120 tuổi, thì có thể để được gọi là Mãng Cổ Thi rồi. Vì hành vi của ông ta, mà rất nhiều người nói ông ta là kiếp trước của Tứ A Công, Tứ A Công bày tỏ mình không động vào xác nữ.

Sư phụ của Dương Liễn Chân Già là quốc sư đầu tiên của triều Nguyên, tinh thông tinh tượng học, hết sức rành rẽ về văn hóa Mãn, Tạng, Hán.

Dương Liễn Chân Già tinh thông phong thủy. Hơn nữa còn tu luyện bí thuật Mật tông, tại Giang Nam ông ta cũng học tập những học thuyết phong thủy Trung Nguyên, càng được chân truyền của sư phụ. Nhưng vào năm hơn 40 tuổi, sư phụ ông ta không hiểu sao bị trúng độc chết.

Mà về sau ông ta khoắn sạch sáu hoàng lăng Nam Tống lớn, khiến hoàng đế đương triều phải hỏi tội. Bấy giờ tất cả mọi người đều nghĩ rằng Dương Liễn Chân Già chết là cái chắc, nhưng vào lúc này ông ta lại biến mất.

 

Hiện giờ dấu vết của ông ta đột nhiên xuất hiện tại Hắc Đăng Hải. Lẽ nào ông ta không bị bí mật xử tử, mà được hoàng đế lén lút phải đến thủ lăng.

Năm xưa, rất nhiều tư liệu của văn nhân người Hán ở Giang Nam để lại đều cho rằng Dương Liễn Chân Già đào trộm hoàng lăng, một là để phá hoại nền tảng của Nam Tống, ngoài ra là để tìm đồ. Bởi vì ông ta treo thi thể của hoàng đế lên, khiến thủy ngân bên trong chảy cạn. Ai cũng nói là để mót của, nhưng trên thực tế bảo bối trong hoàng lăng Nam Tống vô cùng phong phú, thủy ngân thật không đáng tiền, hoàn toàn không cần thiết phải làm phức tạp như vậy.

Cho nên chúng tôi đều cảm thấy ông ta đang tìm đồ, thứ này có lẽ chỉ tồn tại trên cơ thể của hoàng đế.

Thực ra, khi tôi nghe ông nội trò chuyện với bạn bè, thường nhắc đến những chuyện này. Họ cho rằng Bát Tư Ba bị trúng độc có liên quan đến việc Dương Liễn Chân Già tùy tiện đào trộm hoàng lăng Nam Tống, hơn nữa tìm kiếm thứ trong thi thể của hoàng đế Nam Tống.

Trong này, việc Dương Liễn Chân Già đào trộm hoàng lăng Nam Tống nhất định là mệnh lệnh từ cấp trên. Nhưng đào trộm ngang tàn như vậy, là vấn đề của bản thân Dương Liễn Chân Già.

Tôi không khỏi cảm thấy thật thú vị. Lúc thiên hạ đệ nhị lăng được xây dựng, Dương Liễn Chân Già và hoàng đế thời đó đã được sinh ra. Hai đoạn lịch sử này chồng lên nhau, cảm giác trong đó nhất định có ẩn tình cực lớn, mới khiến Dương Liễn Chân Già xuất hiện tại đây.

Năm xưa Dương Liễn Chân Già và đạo mộ tặc Trung Nguyên có một cuộc chiến ngầm phá hoại phong thủy lẫn nhau. Nhưng vì phong thủy địa phong cực kỳ rối rắm, người Hán không được biết về địa phong, lần đó đạo mộ tặc Trung Nguyên không tìm được địa mạch của đối phương.

Tôi nói suy nghĩ của mình với bọn Bàn Tử, Bàn Tử liền Bảo: “Đợi đã, Thiên Chân, tôi có một linh cảm.”

“Mời anh nói.”

“Lăng tẩm đế vương các đời nhà Nguyên đều hết sức thần bí, gần như chưa từng được phát hiện, cho nên thiên hạ đệ nhị lăng mới được gọi là thiên hạ đệ nhị lăng. Nhưng cậu đừng quên chủ nhân của Dương Liễn Chân Già, vị đại hoàng đế này là người thần bí nhất trong những hoàng đế thời Nguyên. Chí ít trong sách lịch sử và một vài tạp ký còn nhắc vài câu về thiên hạ đệ nhị lăng, nhưng lại hoàn toàn không có một câu nào về chủ nhân của Dương Liễn Chân Già.”

Tôi ngẫm nghĩ, quả thật như vậy. Vị hoàng đế này cứ khiến người ta cảm thấy ông ấy không được hạ táng, không hề có bất cứ ghi chép nào.(4)

Tôi nhìn Bàn Tử, Bàn Tử nói: “Dương Liễn Chân Già đến đây không phải để thủ lăng, ông ta đến để xây lăng. Trong thiên hạ đệ nhị lăng có thể có hai hoàng đế, hoặc nơi này có đến hai thiên hạ đệ nhị lăng.”

Tôi sờ cằm, đúng là có khả năng này. Vậy thứ Dương Liễn Chân Già tìm trong hoàng lăng Nam Tống, có liên quan đến nơi này sao, ông ta đào trộm hoàng lăng là để học tập cấu tạo của hoàng lăng ư?

Lúc này tôi có cảm giác, hành trình lần này mới chỉ vừa bắt đầu, chúng tôi vừa mới chạm đến cánh cửa. Hơn nữa chúng tôi đều biết, chủ nhân của Dương Liễn Chân Già là một hoàng đế vô cùng thích ăn uống, trước khi chết thể trọng của ông ấy trên 175 kg.

Bữa tiệc khổng lồ đó đột nhiên đã có lời giải.

Thần kinh của Dương Liễn Chân già cực kỳ không bình thường, nội tâm vô cùng tàn nhẫn. Nếu ông ta cài đặt cơ quan trên thảo nguyên, tôi phỏng chừng chết chưa hẳn là kết thúc, ông ta muốn chúng tôi mãi mãi không thể siêu sinh.

Tôi chợt giật mình, nếu là như vậy, nguy cơ của đám Tiểu Hoa đúng là quá lớn rồi. Hơn nữa Tiểu Hoa nói bọn họ đã đến nơi, nhưng Lão Bệnh nói, muốn đi đến đó thì phải ăn nốt ruồi Thạch Công.

Bọn họ có đang nói đến cùng một nơi không? Nếu là vậy, Tiểu Hoa và Hạt Tử nói đã đến, nghĩa là đã ăn rồi?

Tôi hỏi Muộn Du Bình, có phải y nói chuẩn bị tâm lý là những chuyện này không. Chúng tôi phải chuẩn bị mãi mãi ở lại nơi này, hay là phải móc họng, chuẩn bị nuốt nốt ruồi.

Muộn Du Bình nói: “Phải chuẩn bị tâm lý, lần này sẽ không cứu được người nào.”

Trong lúc nói chuyện, chúng tôi đã về đến doanh địa trước đó. Chúng tôi dừng lại, tôi thấy hơi khó thở.

Nhưng tôi không thể nói gì.

Biết mình không có thời gian nghỉ ngơi, phải lập tức tiếp tục tiến tới. Tôi bèn hỏi y: “Dương Liễn Chân Già lợi hại cỡ nào đi nữa, cũng không phải đối thủ của người Trương gia, vì sao người Trương gia phải kiêng kỵ nơi này đến thế? Lẽ nào ông ta còn lợi hại hơn các anh?”

Muộn Du Bình nhìn tôi, đáp: “Thẩm Thiên Giác có việc giấu giếm, mấu chốt đặc biệt đêm qua, là trên người chúng ta đã đã có sự thay đổi.”

Chú thích:

(1) Dương Liễn Chân Già, một tăng nhân thời Nguyên, người Mông Cổ. Thời kỳ Nguyên Thế Tổ vừa bình Giang Nam, nhậm chức Tổng nhiếp thích giáo. Năm Chí Nguyên thứ 29 (1292), cấu kết với lạt ma Tang Ca, đào mộ hơn trăm lăng tẩm của đế vương, chư hầu Triệu, Tống. Lại nhiều lần ép buộc tăng ni các chùa cung phụng. Mỗi lần dùng hình sẽ có người chết. Còn được người ta dâng tặng mỹ nữ và rượu. Phá hủy nghiêm trọng nền Phật giáo Giang Nam.

(2) Grigori Yefimovich Rasputin: là một nhân vật lịch sử Nga. Tự phong cho mình là tu sĩ với thần lực của thượng đế, Rasputin được Nga hoàng Nikolai II và hoàng hậu Alexandra tôn sùng vì họ cho rằng ông ta đã chữa được cơn bệnh hiểm nghèo cho con trai duy nhất của họ là hoàng tử Aleksei Nikolaevich, Thái tử của Nga (vị hoàng tử này bị bệnh loãng máu do di truyền từ nữ hoàng Victoria của Anh).
Người đời sau nhận định ông này là một tu sĩ điên thao túng nước Nga đầu thế kỷ 20.

(3) Sa hoàng, còn gọi là Nga hoàng, là tước vị chính thức của các vua trong lịch sử Nga từ năm 1547 đến năm 1721 và là tên gọi không chính thức của các Hoàng đế của Đế quốc Nga từ đó về sau.

(4) Chủ nhân của Dương Liễn Chân Già, cũng tức là Nguyên Thái Tổ Hốt Tất Liệt. Phần mộ của ông này, cùng với mộ Thành Cát Tư Hãn, đến nay vẫn chưa được tìm thấy. Là một trong những bí ẩn lớn nhất của lịch sử Trung Quốc.

BÌNH LUẬN

Thảo Đinh

Trả lời

2023-12-03 16:33:15

6 tháng nay chưa ra chương mới hở ad

Hỏa Dực Phi Phi [Chủ nhà]

2023-12-14 11:52:33

Chưa bạn ơi.

tukhang duong

Trả lời

2023-09-01 15:52:14

Tự hứa là sẽ ko đọc nửa vì cứ bị lọt hố và chờ dài cổ nhũng cứ chuẩn bị ra phần mới là thấy hào hứng và vui ko tưởng