Logo
Trang chủ

Ngoại truyện 4: Ngôi nhà hoang ven sông

Công ty cũ của tôi là một trạm bê tông. Như bao trạm bê tông khác, đặt ở cái bãi cạnh bờ sông, tiện cho việc cấp nước, nhập nguyện liệu như cát, đá. Sếp thì là nữ, đồng bóng nên hay chửi nhưng rất thương người. Cứ mùng Một ngày Rằm bà ấy đi lễ lạt về là anh em lại có xôi gà, bánh kẹo ăn. Hồi mới vào chẳng thân ai ngòai anh thủ kho. Anh này trông thư sinh, nho nhã nhưng lại hay nghịch ngầm. Hôm đó anh thủ kho rủ tôi, anh kế toán nội bộ đi cổ vũ, xem ông ấy đá PES ăn tiền. Mỗi quả 50 nghìn. Ông ấy thắng được hơn 5 triệu về khao bia, say bét tè lè nhè, ngủ như chết. Lại mơ mơ màng màng thấy có một cô gái đội nón, áo chấm bi to thời trang của những thập niên 90, ngồi trên một thuyền gỗ trên sông nhìn tôi trên bờ như đang thích tôi lắm. Tôi cũng chả quan tâm nhiều vì chắc lại ma đùa, cũng quen rồi. Nhưng sáng hôm sau đi ăn sáng, anh thủ kho lại thở ra vài câu nghe đứng hết cả tim gan:
Hôm qua say mơ thấy một con bé đội nón, mặc đồ ngày xưa gọi mày lên thuyền, nhìn mày như thích nó lắm.
Tôi chột dạ nhưng vẫn vờ gạt đi:
Thôi anh đừng dọa em nữa.
Ông thủ kho lại điềm đạm nói:
Anh phét mày anh không bằng con chó. Trước ngoài bãi nguyên vật liệu ven sông có con bé chết trôi dạt về đấy.
Chiều, hết ca tôi cũng bán tín bán nghi mò ra bãi vật liệu, cát đá ngổn ngang. Thực sự tôi cũng chỉ tập trung đi công trình, việc kĩ thuật xây dựng là chính, cũng chưa bước chân ra chỗ này lần nào. Nay ra cho biết. Ra tới nơi, anh thủ kho đang bận đo cát ở tàu, chửi nhau thừa thiếu um lên với bọn tàu cát. Tôi nhìn xung quanh, có một cây đa to cạnh một ngôi nhà cũ đóng cửa im ỉm như nhà hoang. Tôi chờ anh kho xong việc, rồi gọi hỏi về cái nhà:
Anh ơi ở đây đựng cái gì đấy ạ.
Anh kho không hiểu sao lại mập mờ đáp:
Nhà hoang từ xưa ấy mà, mà tốt nhất là chú không nên biết, lại ăn chửi đấy.
Anh kho nói vậy xong có việc đi luôn, tôi cũng không dám hỏi thêm nữa, thở dài ngao ngán. Trời đã chợp tối, nhìn ra bờ sông nhặt hòn đá đáp xuống, lòng buồn mơ hồ. Định quay lưng về thì thấy cây đa cạnh ngôi nhà hoang xào xạc gió, cổ tôi chợt lên cơn tức, lại cái cảm giác ấy, cảm giác như có mầm cây mọc ở cổ họng, rất khó chịu. Trong khoảnh khắc như ảo giác mắt nhìn xuyên qua cánh cửa đang khóa của ngôi nhà hoang kia, bên trong là một cái miếu thờ. Tôi lắc đầu định thần thì hết, cơn tức ở cổ cũng dịu dần đi.
Về đêm tôi mơ thấy một cảnh thôn quê xưa cũ, một ngôi nhà nhỏ ngòai bờ đê, bên bến nước, cạnh cây đa, có con con đò. Đẹp như bức tranh thu Nguyễn Khuyến. Một cô gái mời tôi vào nhà nhưng tôi không vào mà mải đuổi theo luồng sáng từ cây đa tạo ra. Kẻ đuổi theo ánh sáng mặc kệ ánh mắt người có thiện tình.
Hôm sau đi làm, không hiểu kiểu gì tôi và ông anh kho bị Sếp bà gọi vào chửi. Vì chuyện nói linh tinh ma quỷ vớ vẩn rồi nhành sang chuyện công việc. Việc đi làm bị chửi nhiều cũng thành quen, trong đầu chả lưu lại chữ nào, chỉ dạ vâng cho có theo phản xạ. Đầu óc tôi đang thắc mắc nghĩ về chuyện khác. Khi ăn sáng chỉ có hai thằng nói chuyện riêng. Mỗi thằng biết một nửa, cũng chẳng kể với ai. Thôi đúng rồi...
Nghe no chửi xong, hai anh em về nói chuyện. Tôi hỏi:
Đằng nào cũng ăn chửi rồi, cái nhà hoang là cái miếu thờ con chết trôi đúng không anh?
Anh kho đáp:
Chú cũng mơ thấy nó đúng không? Chú cứ giấu giếm không nhận nên anh cũng không nói.
Tôi lại thắc mắc:
Sao Sếp biết nhỉ, hay bà ấy chỉ chụp mũ anh em mình chứ biết sao được.
Anh kho nói tiếp:
Xôi gà chú được ăn là ra cúng ở miếu nó mang về đấy. Vừa nãy không phải Sếp chửi đâu, nó tức nó chửi vì mời vào nhà mà không thằng nào vào đấy.

Quay lại truyện Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN

Phuong Tran

Trả lời

2024-04-09 09:24:31

Kể chuyện lan man , bố cục truyện ko rõ ràng

Đăng Truyện
[Truyện Ma] Chó thành Tinh

17952 · 0 · 470

[Truyện] Tinh Hán Xán Lạn

177696 · 0 · 620

Tử Tù

82450 · 0 · 611

Phù Đồ Duyên [Truyện]

237864 · 1 · 498