Logo
Trang chủ

Chương 63: Điều ước của Thiên Vũ Thú IV

Khi chạm được vào Akashic, suy nghĩ khinh nhẹ những thứ xung quanh dần nảy sinh. Ba cái hồn ma xưa cũ không còn đáng để để tâm nữa rồi. Tôi đã từng có những suy nghĩ như thế. Dường như linh hồn tôi đang bị hút vào ma trận thông tin của Akashic với những sự thử nghiệm coi thường sự sống, tính mạng của chính mình. Thiêu thân sống dưới nước một ba năm, khoảng thời gian bay lượn trên bầu trời đã là những thời gian sống cuối cùng của vòng đời nhưng lại chọn ánh sáng từ Mặt trăng làm vô cực quang học để dẫn đường. Mặt trăng được coi là vô cực quang học, tức là nguồn sáng đủ xa để các tia sáng đến Trái đất song song với nhau. Đó là 1 phương pháp điều hướng tuyệt vời bởi việc sử dụng ánh sáng từ mặt trăng làm gốc, chúng có thể di chuyển theo một hướng nhất định. Nhưng thứ công nghệ này lại có 1 thiếu sót chết người. Đó là việc các nguồn ánh sáng nhân tạo, gần hơn, sáng hơn và thu hút hơn rất nhiều so với Mặt trăng. Khi điều đó xuất hiện, những con thiêu thân sẽ gặp bối rối. Những tia sáng đó đi vào một phần mắt của chúng, khiến cho hệ thống định hướng gặp nhiễu loạn. Từ đó, những con thiêu thân bị mất đi định hướng ban đầu, bay theo hình xoắn ốc rồi dần dần đâm thẳng vào ngọn lửa. Người lôi tôi lại, thoát khỏi cái chết thiêu thân không ai khác chính là Quan lớn Đệ Nhất. Đệ Nhất đã che đôi đồng nhãn của tôi lại và thả tôi trở về trường học trong những giấc mơ. Việc này giống như một thanh niên nông thôn được bạn học trên thành phố mời đến chơi nhà. Nhìn xung quanh là khu nhà của những người giàu, được đặt chân vào mảnh đất 1 tỷ 7 ngôi nhà 2 tỷ 3 với kiến trúc thượng lưu như châu Âu thời Phục hưng, nhìn người bạn có vợ đẹp con ngoan cuộc sống thành đạt thu nhập cao khiến anh thanh niên nông thôn thấy hụt hẫng, thất vọng về bản thân mình và muốn tìm mọi cách nhanh nhanh chóng chóng gia nhập cuộc sống đáng mơ ước kia. Nhưng Đệ Nhất như một người đàn ông từng trải bước đến từ trong bóng tối rồi vỗ vào đầu lôi tôi đi.

-Đừng có thấy người ta giàu mà ham.

Tôi nhìn lại tập bản thảo về người Bò sát ngập ngụa trên bàn, những chai rượu mạnh mà tôi dùng để thử nghiệm tăng tốc độ dẫn truyền xung thần kinh qua sợi trục và myelin trên chính trí não mình mà tỉnh hẳn. Tôi đã bắt đầu tìm manh mối về người Bò sát từ những giấc mơ của Mikami Shinji người đã tạo ra trò chơi Resident Evil. Resident Evil là nơi tất cả các quái vật trong game đều nhiễm T virus G virus của tập đoàn Umbrella tạo ra. Tập đoàn Umbrella là một tập đoàn được thành lập từ những năm 1980, sau đó năm 1988 dự án Tyrant được khởi động, có nhiều người tham gia làm vật chủ cho thí nghiệm từ dự án đó và các tyrant được ra đời. Proto Tyrant T001 được coi là những thế hệ tyrant khổng lồ đầu tiên có sức mạnh vượt trội, T virus cho phép T001 có khả năng tự chữa lành vết thương rất nhanh nhưng cũng là một thử nghiệm thất bại do biến chứng phẫu thuật khiến tủy sống hở và hệ thần kinh bị suy giảm, dáng đi co giật không chủ ý. Điều làm tôi chú ý nhất ở các tyrant này là chúng có một trái tim như hở hẳn ra bên ngoài và những khối u lớn nhỏ nổi trên khắp bề mặt cơ thể. Những phác thảo và mô tả này rất giống với những gì bản ghi Akashic cung cấp cho đồng nhãn về người Bò sát. Tại sao Mikami lại tưởng tượng ra tyrant một loại quái vật có kích thước vượt trội so với con người, có một trái tim hở, trên người chồng chất tổn thương và khối u. Sức sống sự tồn tại của tương lai lại đến từ cái chết tàn khốc của hiện tại và câu trả lời đến từ ung thư, lý thuyết siêu khối u và nghịch lý Peto. Qua những mô tả chi tiết dưới đây về ung thư, tôi cũng muốn bạn hiểu và cảm nhận rõ hơn về thang đo Kadashev hay chính là cơ chế Trời lớn trong trời nhỏ mà tôi đã từng nhắc đến.

Ung thư rất kỳ bí và đáng sợ. Trong quá trình tìm hiểu việc tiêu diệt chúng một cách tốt hơn chúng ta đã phát hiện ra một nghịch lý sinh học mà cho đến nay vẫn chưa có lời giải đáp hoàn chỉnh. Khó hiểu thay, động vật lớn dường như miễn nhiễm với ung thư. Điều này thật vô lý. Đáng lẽ động vật có kích thước càng lớn thì càng dễ bị ung thư hơn. Để hiểu được tại sao, trước tiên chúng ta cần xem xét bản chất của bệnh ung thư. Tế bào của chúng ta là những robot protein được tạo ra từ hàng trăm triệu bộ phận khác nhau. Được điều khiển chỉ bằng các phản ứng hóa học. Chúng tạo ra, phá hủy các cấu trúc, duy trì sự trao đổi chất để tạo năng lượng. Hoặc tạo ra các bản sao gần y như đúc của chính bản thân chúng. Chúng ra gọi những chuỗi phản ứng phức tạp này theo nhiều cách khác nhau. Chúng là một quá trính phức hợp các mạng sinh hóa đan xen và xếp chồng lên nhau. Chúng ta vẫn chưa hiểu rõ về chúng, nhưng bằng một cách nào đó chúng vẫn hoạt động một cách hoàn hảo. Mãi cho đến khi chúng không còn như thế. Với hàng tỉ tỉ phản ứng xảy ra trong hàng ngàn mạng lưới trong nhiều năm, câu hỏi cần đặt ra ở đây không phải là nếu chúng xảy ra lỗi mà là khi nào chúng sẽ có lỗi. Những lỗi nhỏ sẽ được cộng dồn cho đến khi cỗ máy lớn bị hỏng hóc. Để ngăn chặn điều này vượt quá tầm kiểm soát các tế bào của chúng ta có những nút tự hủy. Nhưng cơ chế tự hủy này không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Nếu chúng sai sót, tế bào có thể biến thành tế bào ung thư. Hầu hết các tế bào ung thư bị tiêu diệt bởi hệ miễn dịch một cách nhanh chóng. Nhưng đây là trò chơi về những con số. Với khoảng thời gian đủ dài, một tế bào sẽ tích lũy đủ lỗi, có khả năng ẩn nấp mình và bắt đầu tạo ra nhiều bản sao của chính mình. Mọi loài động vật đều phải đối phó với vấn đề này. Nhìn chung, tế bào của các loài động vật khác nhau đều có kích thước như nhau. Tế bào của một con chuột không hề nhỏ hơn của bạn. Nó chỉ có số tế bào ít hơn và tuổi thọ ngắn hơn. Ít tế bào và tuổi thọ ngắn hơn đồng nghĩa với khả năng có sự cố hoặc đột biến tế bào sẽ thấp hơn. Con người sống lâu hơn 50 lần và có số lượng tế bào gấp 1000 lần so với chuột. Thế nhưng về cơ bản, tỷ lệ ung thư ở người và ở chuột đều như nhau. Kỳ lạ hơn nữa cá voi xanh có số lượng tế bào gấp 3000 lần so với con người nhưng chúng dường như không bị ung thư. Đây là nghịch lý Peto. Một nguyên lý rối não cho rằng động vật càng lớn thì càng ít bị ung thư hơn so với bình thường. Hiện tại khoa học có hai cách chính để giải thích cho nghịch lý trên. Đó là tiến hóa và khối siêu u (khối u phản khối u). Tiến hóa hoặc chết vì ung thư là cách giải thích đầu tiên. Khi các sinh vật đa bào phát triển cách đây 600 triệu năm, động vật càng to lớn hơn, có nghĩa chúng ngày càng có nhiều tế bào hơn. Và do đó ngày càng có nhiều khả năng có tế bào bị hỏng. Vì vậy, các loài đã phải đầu tư vào tiến trình phòng chống ung thư ngày càng nhiều hơn. Loài nào không làm được thì tuyệt chủng. Nhưng ung thư không chỉ xảy ra tự nhiên, nó là một quá trình liên quan đến nhiều sai sót đơn lẻ và nhiều đột biến ở một số gen cụ thể trong cùng một tế bào. Những gen này được gọi là gen sinh ung và khi chúng bắt đầu đột biến thì toang thật rồi. Ví dụ, với một đột biến thuận, tế bào sẽ mất khả năng tự hủy. Một đột biến khác và nó bắt đầu phát triển khả năng ẩn giấu khỏi hệ miễn dịch. Một đột biến nữa và nó gửi tín hiệu yêu cầu cung cấp tài nguyên. Một đột biến khác và nó sẽ tự nhân bản một cách nhanh chóng. Tuy nhiên những gen gây ung thư này có kẻ thù tên gen ức chế khối u. Chúng ức chế những đột biến trọng yếu hoặc lệnh cho tế bào tự sát nếu chúng đánh giá tế bào đó không còn khả năng phục hồi. Hóa ra động vật lớn có số lượng gen ức chế khối u khá nhiều. Bởi vậy các tế bào của voi cần nhiều đột biến hơn so với chuột để có thể tạo thành một khối u. Chúng không miễn nhiễm hoàn toàn nhưng có khả năng chống chọi tốt hơn. Để thích ứng được thì phải có cái giá kèm theo, nhưng các nhà nghiên cứu vẫn chưa chắc cái giá đó là gì. Có thể ức chế khối u khiến cho voi lão hóa nhanh hơn khi già hoặc làm chậm tốc độ hồi phục vết thương.

Nhưng giải pháp thực sự cho nghịch lý trên có thể là một cái gì đó rất khác biệt mang tên siêu khối u. Siêu khối u được đặt tên dựa theo siêu ký sinh trùng (ký sinh trùng của ký sinh trùng). Siêu khối u là khối u của khối u. Ung thư có thể được coi là sự sụp đổ của quá trình cộng tác của tế bào. Thông thường các tế bào làm việc cùng nhau để tạo thành các cấu trúc như nội tạng, mô hoặc các yếu tố của hệ thống miễn dịch. Nhưng các tế bào ung thư thường ích kỷ và chỉ hoạt động vì lợi ích trước mắt của riêng chúng. Nếu chúng thành công, chúng tạo thành khối u, một tập hợp mô ung thư khổng lồ khó để tiêu diệt. Tuy nhiên, việc tạo thành khối u khá khó nhằn. Hàng triệu hàng tỉ tế bào ung thư nhân lên nhanh chóng đòi hỏi nhiều nguyên liệu và năng lượng. Lượng chất dinh dưỡng chúng lấy trộm từ cơ thể trở thành yếu tố hạn chế sự tăng trưởng của chúng. Vì vậy, các khối u lừa cơ thể tạo ra các mạch máu mới dẫn trực tiếp đến khối u để nuôi thứ đang gây hại cho chúng. Và tại đây, bản chất của các tế bào ung thư có thể thành chính mồ chôn cho chúng. Các tế bào ung thư vốn không ổn định về mặt di truyền vì vậy chúng tiếp tục đột biến, một trong số chúng còn đột biến nhanh hơn các tế bào lân cận. Trải qua một khoảng thời gian, tại một lúc nào đó, một trong những bản sao của tế bào ung thư ban đầu đột nhiên nghĩ rằng nó như một tế bào ung thư độc lập và trở mặt với tế bào gốc. Khối u ban đầu đột nhiên trở thành kể thù của nó, đấu tranh giành nguồn chất dinh dưỡng và tài nguyên của nhau. Vì vậy các tế bào bị đột biến mới có thể tạo ra một siêu khối u. Thay vì giúp đỡ lẫn nhau, chúng sẽ cắt nguồn cung cấp máu cho những chiến hữu cũ, dẫn đến kiệt quệ và giết chết tế bào ung thư ban đầu. Ung thư đang giết chết ung thư, quá trình này lặp đi lặp lại và điều này ngăn chặn việc ung thư trở thành một vấn đề đối với một sinh vật lớn. Có khả năng rằng những động vật lớn có nhiều siêu khối u hơn chúng ta tưởng, chỉ có điều không đủ lớn để được quan tâm. Người Bò sát dùng cơ chế siêu khối u trên một cơ thể có kích thước vượt trội để sinh tồn.

Nói về cơ chế Trời lớn trong trời nhỏ, ngay trong cơ thể chúng ta mỗi giây trôi qua tỉ tỉ tế bào được sinh ra, phát triển và chết đi mà chúng ta không hề ý thức hay cảm nhận được. Suy rộng ra loài người ngày nay đang được xếp hạng ở mức 0.75. Chúng ta đã chỉnh sửa hành tinh của mình, đã tạo ra các kiến trúc khổng lồ, đào và bào mòn những ngọn núi, loại bỏ rừng nhiệt đới và hút cạn đầm lầy, chúng ta tạo ra sông suối và thay đổi bản chất nhiệt độ của bầu khí quyển. Nếu quá trình này tiếp diễn và chúng ta khiến cho Trái đất không thể sống được chúng ta sẽ trở thành nền văn minh loại 1 hoàn chỉnh trong thang Kadashev. Bất kỳ nền văn minh nào đã trở thành loại 1 sẽ đều hướng ra bên ngoài với đầy đủ tính tò mò, cạnh tranh, tham lam và bành trướng để trở thành loại 2 cố biến đổi và khai thác những hành tinh và thiên thạch khác chuyển đổi thành cơ sở hạ tầng và xí nghiệp gần hành tinh mẹ tiếp đến các thuộc địa và kết thúc với thay đổi hình dạng hành tinh khác bằng thay đổi khí quyển, sự quay hoặc vị trí của chúng. Quá trình này mở rộng và sử dụng nhiều tài nguyên và không gian hơn cùng việc sử dụng năng lượng tỉ lệ thuận. Khi đủ công nghệ để thu thập năng lượng từ ngôi sao của mình, con người sẽ tạo siêu kiến trúc quả cầu Dyson – nguồn năng lượng sẽ trở nên vô hạn về mặt thực tiễn khi bao bọc ngôi sao mẹ. Tính tò mò, tham lam, cạnh tranh và bành trướng vẫn giữ vững con người sẽ hướng đến một ngôi sao mẹ khác khởi động cho nền văn minh loại 3. Bước này quá xa vời với chúng ta với những thử thách mà con người gặp khó ngay từ lúc tưởng tượng ra nó sẽ như thế nào. Nền văn minh loại 4 con người không thể nắm bắt được chuyển động, công nghệ và hoạt động của họ. Loài người là loài kiến đang cố hiểu vùng đô thị ngân hà. Một nền văn minh loại 2 cao cấp có thể đã coi con người quá nguyên thủy để nói chuyện. Với một nền văn minh loại 3 có thể cảm nhận về chúng ta giống như chúng ta đang nghĩ về vi khuẩn sống trên ổ kiến, có lẽ họ còn chẳng coi chúng ta là có ý thức và sự liên quan sinh tồn của chúng ta, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện họ là những vị thần tốt hỡi Đấng Sáng thế. Thế nên những người ngoài hành tinh na ná con người là một điều khá buồn cười, thay vào đó người Bò sát sẽ chính là tương lai gần nhất của chúng ta.

Tôi không biết Beta thuộc nền văn minh loại nào nhưng Beta đang tìm cách tiếp cận và đồng hóa tôi như một robot trong một trò chơi giả lập. Trong giấc mơ, tôi đã tự tay dùng khẩu súng bắn vít khoan một lỗ bục đâm xuyên lòng bàn tay phải để bắt những con chip công nghệ lõi đầu tiên. Đây không phải là ám ảnh cưỡng chế từ một bộ phim kinh dị vì nhát khoan không hề có máu. Xương chứa tủy sống và các tế bào gốc tạo ra máu. Là Beta đang tái cấu trúc và thiết lập lại dạng sống cho tôi. Cảm giác đau buốt đến tận xương tủy, tiếng mũi khoan xuyên qua cấu trúc canxi dừng lại, khi đang thả con ốc vít đầu tiên và lỗ khoan đó thì một tấm vải đỏ bay tới che mắt, quấn chặt lấy người tôi lôi đi. Là Đệ Nhất. Đệ Nhất đã đưa tôi trở về với thế giới thực tại, thoát ra khỏi ma trận mà Beta tạo ra. Trong khoảng không tĩnh lặng, tôi nghĩ về người thầy đầu tiên của tôi – Đệ Nhất. Không biết đã bao nhiêu lần ông ấy đưa tôi từ cõi chết trở về. Trong cơn sốc thông tin qua những trải nghiệm cận tử từ Akashic, có thể ngày mai tôi chỉ còn là một cái xác chết vẫn còn mang nợ mẹ cha, anh em, gia đình với những dòng ghi chép còn sót lại như kẻ tâm thần mắc chứng bệnh hoang tưởng. Đôi mắt tôi sau khi được hướng lên, ngước nhìn và quan sát các vì sao thì lại lặng lẽ trở về với thế giới quen thuộc màu xám nhạt với những liên kết âm dương. Đôi mắt tôi đã đạt đến mức độ cao quý của một thuật sư. Có thể nhìn thấy trước tương lai gần của một con người. Một tháng trước tôi có nhìn thấy trong giấc mơ anh tổ trưởng của mình với gương mặt buồn bỏ áo, tháo mũ tại một ngôi mộ tổ có long mạch. Có nghĩa là, bằng một cách nào đó, anh sẽ không còn là tổ trưởng của tôi nữa dù công việc đang thực hiện rất tốt lại đang là khoảng thời gian cuối năm đẩy tiến độ sản xuất. Thời gian gần đây cũng thấy anh úp mở việc phải ra đi và cuối cùng đúng là anh bị chuyển công tác. Từ đầu đến cuối tôi không hề nói gì với anh mà chỉ lặng lẽ quan sát. Mọi thứ đúng như những gì được dự báo từ trước. Thực sự thì Đệ Nhất đã đúng. Thế giới màu xám nhạt với những liên kết sống chết chưa chắc là tôi đã hiểu hết. Tôi bắt gặp một hồn ma nữ cực kì xinh đẹp. Mái tóc dài buông xõa, ánh mắt rất thần trong chiếc váy trắng. Cô ta muốn xin tôi một viên kẹo màu nhưng rất tiếc khi bật nắp lọ kẹo trong tay ra tôi chỉ có những viên kẹo có cùng màu trắng. Nhìn vào đôi mắt tôi thấy được đường dẫn vào huyệt đạo nơi cô gái này được chôn cất. Một không gian gốc thuần khiết, một nơi rất đẹp cạnh bờ sông, có hai băng ghế gỗ đối xứng cạnh một giếng nước trong vắt như đôi mắt của một con rồng. Tôi hoàn toàn biết thực tế ngôi mả mắt rồng này được đặt ở đâu và dòng họ nào được hưởng lộc từ cô gái băng thanh tuyết ngọc này. Chỉ có điều cô gái đang có ý muốn được chuyển sinh. Những tàn dư năng lượng từ Thiên Vũ Thú quanh người chưa hết khiến cô gái nghĩ rằng tôi có thể thực hiện được ước muốn viên kẹo màu của cô gái. Một nỗi lo nguy hại dấy lên trong lòng. Bạn gái tôi lớp 8 đang tự mình viết tiếp phần thứ 2 mà tôi lại là người được quan sát thấy, khi phần 1 vẫn còn đang lỡ dở.

Quay lại truyện Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN

Phuong Tran

Trả lời

2024-04-09 09:24:31

Kể chuyện lan man , bố cục truyện ko rõ ràng