Logo
Trang chủ
Chương 14: Án âm dương 4

Chương 14: Án âm dương 4

Gia tộc Cha Pháp là Giả kim thuật dòng Aura, mục đích chính là hướng đến sự gia tăng tuổi thọ và cứu người. Tổ tiên nhà Cha Pháp phải trải qua rất nhiều cuộc tàn sát, săn lùng phù thủy ở châu Âu. Bên đó từ thời Trung Cổ, bệnh dịch, thiên tai đều đổ tội lên đầu phù thủy hoặc những kẻ được coi như phù thủy. Nhóm người này phải di cư, tản mác khắp nơi, đến các vùng đất mới. Thời kì thực dân Pháp, bắt đầu có chữ Quốc ngữ, nhiều phù thủy, Giả kim thuật sư dưới danh nghĩa giáo sĩ truyền đạo sang Việt Nam, lấy vợ sinh con bên này, trong đó có Ông nội Cha Pháp. Điểm mạnh của những người này là tính thích nghi cao, chịu tìm tòi khám phá và dung nạp cái mới hữu ích. Cha Pháp xem được Thiên Văn, tính Lịch pháp rất chuẩn. Chứ không phải loại giáo sĩ hủ hóa, lạm dụng tình dục, ấu dâm như thầy trêu đâu. Thầy già rồi, cục tính, bảo thủ sống bằng Tàng thức lùi về quá khứ. Các con thanh niên trẻ khỏe sống bằng Tâm thức cho thực tại. Còn lão bạn già của thầy thì sống bằng Thần thức hướng đến tương lai.
Thôi hai đứa đi ngủ đi, thầy với thằng Tí tụng kinh một lúc rồi nghỉ.


Tôi và thằng bạn dải chiếc chiếu cói, nằm góc bên trái gian chính. Lần đầu tiên trong đời, tôi được nằm dưới chân thần phật tại một ngôi chùa, nghe tiếng gõ mõ, tụng kinh đều đều giữa đêm vắng. Thanh tịnh đến từng nhịp thở. Tôi dần dần chìm vào giấc ngủ mơ màng.
Khuya, một con mèo Tuxedo (mình hay gọi là mèo khoang đen trắng, hay mèo nhị thể) có đôi mắt bên đỏ, bên xanh dương loanh quanh kêu trước sân.

Khi Sư thầy Vân ra, nó như người dẫn đường cho thầy bước, tôi thấy lạ đứng dậy, lững thững đi theo. Trời tối đen mà họ đi như lướt, còn đôi chân tôi nặng như đeo gạch, ù lì, đuổi theo không kịp. Nhưng thật may, con mèo đi tới đâu, đôi mắt nó lại rực lên những luồng sáng quét ngang như pha đèn soi tạo dấu trong đêm tối. Đến một nơi thì luồng sáng biến mất, con mèo và thầy Vân cũng không thấy đâu nữa. Lại là nơi đó. Cái quán ăn sáng nhỏ bên gốc cây cổ thụ. Lại cái không gian tĩnh mịch, im ắng không người ấy. Tôi nhớ như in giấc mơ cũ, đợi chờ gió thổi, lá cây rụng, tay đã hờ hờ che sẵn trước mắt để che ánh nắng khó chịu sẽ lại rọi vào mặt. Nhưng chờ mãi chẳng thấy gì. Tôi bước vào quán vắng. Đột nhiên, dưới chân tôi không phải nền gạch bằng phẳng mà là những bậc thang dẫn xuống dưới lòng đất. Tôi từ từ bước xuống. Chỉ như chốc lát đã xuống đến một vùng đất xa lạ. Cảnh sắc mọi thứ đều nhạt nhạt, như thuộc về xưa cũ. Phố xá cổ kính vắng vẻ, người ngợm chẳng thấy ai. Nghe phía xa có âm thanh náo nhiệt như tiếng cười đùa dâm đãng của phụ nữ lạc trong tiếng đàn hát. Tôi hiếu kì lại gần. Ngước mắt lên nhìn tấm biển phía trên cánh cổng mở: Giáo phường Tư. Bước qua cổng, là một mảnh sân rộng, lát gạch đỏ, những gian nhà bố trí kiểu kiến trúc tứ hợp viện. Gái hát, ả đào ra vào tấp nập. Đám thanh niên vòng trong vòng ngoài bên sảnh hiên gian nhà lớn đối diện cổng chính. Người nào người nấy, mặt như u như mê, hồn xiêu phách lạc, sắc mặt thất thần. Tôi mới len vào xem. Gian chính, sau đôi hạc, án thờ, thư phong họa pháp, trên chiếc sập gụ Bảo Áp Niên Hoa, khảm ốc liên chi, vàng chanh đỏ lửa, một cô gái với vóc dáng cực phẩm, ăn mặc hở hang e ấp ngồi bên một vị quan trẻ, lông mày lưỡi mác, gương mặt thanh tú góc cạnh. Phía dưới đất là chiếu hát Liên Hoa đan mây, ca nương hát chính gõ phách, kép bên tay phải chơi đàn đáy, quan viên bên trái đánh trống chầu. Hai bên tả hữu quân lính hai hàng. Nhưng tất cả ngoài vị quan trẻ tuổi kia dường như chẳng ai quan tâm gì đến diễn xướng mà ánh mắt đều như bị thôi miên bởi cô gái cực phẩm, hở hang đĩ thõa, thân thể lõa lồ. Khi cô gái đứng dậy, chân trần bước đi, đặt miếng hồng ngọc cạnh ca nương, tôi cũng như bị mê hoặc, tâm trí bắt đầu âm u đui mù.


Thân hình không chỉ "vừa trắng lại vừa tròn" gợi dục mà đường nét cơ thể còn chẳng dung sai zem nào ngoài khuôn thước. Dáng người hoàn mỹ với chiều cao ~ 1m72, mái tóc đen, nhung huyền, dày như dệt, thẳng như duỗi, xõa buông dài đến thắt lưng. Khuôn mặt V line dài, thon gọn. Lông mày ngang, vừa nét, trẻ trung. Đôi mắt đuôi phượng đẹp mê hoặc. Cặp lông mi cong dài, mí mắt rõ nét, thần thái đôi mắt như đang cười dù ánh mắt có cảm giác trơn ướt, tĩnh lặng. Một đôi mắt Đan phụng nhãn Nhật Nguyệt hài hòa, Thái Dương(mắt trái), Thái Âm(mắt phải) cân bằng. Sống mũi cao, đầu mũi tròn, cánh mũi thon. Môi trên mỏng, mong manh lá liễu, đường viền môi cong, hơi dớn ra ngoài. Môi dưới dày hơn, khi cười tạo đường cong nhẹ nhàng, hai khóe môi hơi đưa lên tạo nụ cười "trong nhạt có ngọt" mê đắm lòng người. Cổ không dài, thon gọn hay lộ xương quai xanh, mà ngắn vừa đủ, đầy đặn vừa xinh với bờ vai rộng, tròn, mỡ màng da thịt. Chiếc váy ngủ tiểu thư trắng trong suốt, cổ V khoét sâu, có họa tiết ren che ở ngực đầy gợi cảm. Váy hai dây, lẳng lơ dây đeo dây tuột làm khe ngực, bầu ngực thả rông to tròn đập thẳng vào mắt nhìn, trắng mịn màng, trong như băng như ngọc, rõ đến từng tĩnh mạch ngực. Mờ mờ trong lớp váy mặc như không ấy, có họa tiết cá chép quẫy bọt sóng màu xanh dương quanh rốn. Bờ vai rộng, lưng trần bên vai trái có biểu tượng dạng lục giác hình đầu cáo và chín đuôi ngũ sắc . Tay phải có sợi dây đỏ đeo lắc mèo vàng hình tròn, cổ tay có hai vết hình dấu chân mèo nhỏ xinh màu đỏ. Eo thon, hông nở. Dáng đồng hồ cát. Vòng mông rộng, mông không bị hếch lên mà vun xuống đều hai bên, cong vừa phải, quý phái. Đôi chân thon dài, thẳng, tỉ lệ 5: 3: 2 khuôn thước không chút tì vết. Khi bước đi, dáng khoan thai, uyển chuyển, hông và mông đánh nhịp nhàng như sóng vỗ bờ, chao đảo, nghiêng ngả tâm trí. Số đo ba vòng ước đạt 88-62-90 Gần đạt thông số chuẩn: Vòng ngực =1/2 chiều cao + 2cm. Số đo eo =1/2 chiều cao - 22 cm. Vòng mông>Vòng ngực 4 cm, lớn hơn vòng eo ~24 cm. Measurements (kích thước) cực kì charming, dễ khiến người ta bị quyến rũ, phải mê mẩn.
Khi tôi bắt đầu u mê như bao thanh niên khác, ham muốn thể xác phụ nữ ngập tràn tâm trí, trên dưới cương cứng dựng đứng dục vọng thì cái mầm cây ở cổ phát tác. Cơn tức tối, đau đớn dữ dội kéo tâm trí tôi trở lại bình thường. Có bàn tay khẽ chạm vào vai làm tôi giật mình quay lại. Một người đàn ông mặc bộ quần áo rộng, màu củ nâu cũ kĩ, khẽ đẩy chiếc mũ lá cọ rộng vành đang đội sùm sụp che hết mặt lên. Là thầy Vân.
Thầy Vân lôi tôi ra khỏi Giáo phường Tư.
Thầy mắng:
Theo đi làm gì. Vào đây rồi không ra được đâu. Rồi mai trên kia, trại tâm thần lại nhập thêm một thằng tên Long nữa đấy.
Tôi đáp:
Con thấy thầy đi theo con mèo nên con tưởng thầy bị làm sao, con đi theo. Con mèo đâu rồi hả thầy.
Thầy Vân thở dài:
Nó chỉ dẫn đường cho mình xuống đây thôi. Thôi đi theo ta, cấm hỏi hay thắc mắc linh tinh.

Thầy Vân dẫn tôi đi đến cổng một ngôi nhà. Thầy gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ. Một người mặc áo quan, nhưng đầu không đội ô sa cũng không nhìn rõ mặt ra mở cửa mời chúng tôi vào.

Chào quan
Chào thầy, có việc gì thầy phải đích thân xuống vậy?
Thưa quan, vẫn việc cũ thôi ạ
Thôi ta vào nhà nói chuyện, đứng đây không tiện.

Vào bàn ngồi, vị quan tiếp lời:

Ta tưởng thầy xuống chuyện Phán quan bị hồ ly giả gái mê hoặc, làm sai chức trách, dẫn đến trên đó có người bị yêu làm quỷ nhập, vào chùa nhũng nhiễu.

Dạ, thưa. Đúng là có chuyện đó.

Nội canh ba sáng mai là ổn. Phán quan kia bị đưa vào xà lim rồi. Đề án đẩy thẳng trát sang Hình bộ. Người mới trong nay mai cũng sẽ về thay.

Quan có nghĩ tại sao một Phán quan trăm người chọn một lại bị một con cáo mê hoặc dễ dàng đến thế không?

Vấn đề này ta cũng không rõ.

Thứ lỗi quan cho con nói thẳng. Nó vẫn từ sự lấp liếm che đậy của Tham Lang cháu ruột Diêm Đế. Ngài ra Giáo phường Tư xem Tham Lang đang đàn điếm với cáo thành tinh hóa người lõa lồ thân thể. Dân mờ mắt xem, ảo giác như phải cần phải cỏ kia.

Quay lại truyện Bạn gái tôi lớp 8
BÌNH LUẬN